1 Bob Andy và Peter Crentch đang về nhà. Hai bạn còn cách Rocky ba cây số, thì buộc phải bật đèn xe đạp lên. Vào mùa đông đêm xuống rất nhanh ở vùng núi nam Caliornie.
2 - Giống như vàng khối! Hanibal Jones tuyên bố. Trông sếp của ba thám tử trẻ thật minh mẫn khi nghiên cứu pho tượng nhỏ bé. - Có giá hả? Bob hỏi thăm. - Chắc là có, Hanibal gật đầu.
3 Ngày hôm sau, ngay sau khi ăn sáng xong, Peter và Bob vội vàng đến gặp Hanibal ở Thiên đường đồ cổ. Thám tử trưởng đang chờ hai bạn cùng với chú Warrington và chiếc xe Rolls Royce mạ vàng mà ba thám tử trẻ vẫn được quyền sử dụng sau khi Hanibal giành giải nhất trong một cuộc thi.
4 - Các cậu làm gì ở đây? Ba bạn quay lại nhìn thấy một người đàn ông gân guốc, tóc bạc, đang nhìn mình qua một cặp kính dày. - Có kẻ vừa mới lấy cắp cái bùa của tụi cháu, Peter nhạt nhẽo thông báo.
5 - Người Chumash, giáo sư nói tiếp, không sử dụng vàng. Thật ra không ai biết đến kim loại quí ở lãnh thổ vùng này. Nếu đúng là cái bùa của các cháu bằng vàng thì chỉ có thể xuất phát từ kho báu hoang đường của người Chumash.
6 - A! Cháu đây rồi! Thím Mathilda nhìn ba bạn bằng một con mắt nghiêm khắc. - Nhiều lúc thím tự hỏi không hiểu có phải kho bãi này được thiết kế đặc biệt để ba đứa trốn vào trong đó không nữa? Một cậu thiếu niên cao ốm, lớn hơn ba thám tử trẻ vài tuổi, đang đứng cạnh bà Jones.
7 - Làm cách nào anh Ted biết được về danh thiếp của bọn mình? Peter nói khẽ. - Chắc là Skinny nói, Bob gợi ý. - Không, Hanibal phản đối. Anh Ted biết về chúng ta trước khi gặp Skinny.
8 Tiếng cười quỉ quái như lấp đầy màn đêm. . . cao thé và không rõ, giống tiếng con linh cẩu hoang. - Nó đó, Peter thì thầm, cái bóng cười, nhưng nó có vẻ hơi khác.
9 Sáng sớm ngày hôm sau, Bob nhảy ra khỏi giường, đánh răng rửa mặt và mặc quần áo trong nháy mắt. Trước khi xuống dưới nhà, Bob gõ cửa nhẹ phòng ba mẹ.
10 Hai cậu chạy thật nhanh đến góc nhà rồi quẹo đột ngột. Bị bất ngờ, hai người đàn ông da nâu đứng sững lại một lúc. Ở cuối sân, chỗ bắt đầu có núi, có hàng rào thấp.
11 Hanibal và Bob vừa đẩy cổng vào thì thím Mathilda lao tới. - Đây rồi!. . . Hanibal, cháu có sẵn sàng lên đường đến nhà Sandow không? - Dạ được, thưa thím.
12 Ăn trưa xong, Bob và Peter gặp lại nhau ở bộ tham mưu. Băng ghi âm Trạm Tiếp m Ma không có thêm gì nên hai bạn lập tức lên đường hoàn thành nhiệm vụ sếp giao.
13 Sau khi ông Harris bỏ đi hấp tấp. Hanibal tích cực chất hàng lên xe cho chú Titus để kết thúc sớm công việc. Chú Titus chỉ có thể khen ngợi sự tích cực của cháu mình chứ không thể hiểu nguyên nhân sâu sa.
14 15 phút sau, Hanibal bí mật rời khỏi xe lán và leo lên chiếc Rolls đang chờ. - Chú Warrington ơi, chú cho xe đến đường Las Palmas, đến trụ sở Hội Ăn Chay.
15 Ông Harris ngồi ở một góc phòng thô kệch, trong một gian phòng cũng thô kệch, đang đăm chiêu ngắm nhìn Bob và Peter. - Các bạn à, các bạn hãy tin tôi, tôi rất lấy làm buồn về chuyện xảy ra với các bạn! Cuối cùng ông mở miệng nói.
16 Cảnh sát trưởng Reynolds đang ngồi ở bàn làm việc khi Hanibal và Warrington bước vào. Hanibal hươ miếng giấy gói bánh mì kẹp thịt. - Thưa chú, ông Harris là một kẻ giả danh! Hanibal nhanh nhẹn thông báo.
17 Hoảng sợ khi thấy hai người đàn ông da nâu xuất hiện, Bob và Peter bước lùi chậm chạp. Khi đi ngang Peter chụp lấy cái đèn, sẵn sàng đập vào đầu một tên, nếu cần thiết.
18 Cảnh sát trưởng kết thúc cuộc liên lạc với đồn Rocky và bước ra khỏi xe, đến chỗ nhóm người đang đứng trước biệt thự Sandow. - Không có tin gì của mấy người da nâu và xe của họ, tôi rất tiếc ông Andy à.
19 - Harris, không được động đậy! cảnh sát trưởng Reynolds ra lệnh. Bắt giữ người này và lục soát hắn! Tên đồng loã thứ nhì đâu? Một cảnh sát xuất hiện từ bóng tối, đẩy Carson ra phía trước.
20 Alfred Hitchcock mỉm cười với ba thám tử trẻ đang ngồi trước bàn làm việc của ông. - Vậy là cuối cùng các cậu đã tìm ra kho báu Chumash trong "con mắt của trời".