141 Ồooooo…cô ta thích anh ta. Điều đó vừa khiến tôi ngạc nhiên, lại vừa không. Tôi đã luôn xem Tiến sĩ Sloan và Đặc vụ Reed là người máy, như thể họ không hề có sức sống vậy.
142 Một đợt điện nữa chạy qua tôi. Tôi đang rất cần được giải phóng. Tôi la hét phía sau cái bịt miệng và vùng vẫy dưới dây trói, nhưng tất cả chỉ làm tăng thêm sự khổ sở nơi tôi mà thôi.
143 “Cô thật sự rất ướt đối với một trinh nữ đấy. ” ông ta nói, và một lần nữa, cả người tôi đỏ lên vì hơi nóng và sự xấu hổ. “Nhưng thế cũng chẳng có gì sai đâu.
144 ải qua một quãng thời gian rất lâu trước khi cánh cửa lại mở ra và lần này, tôi sẽ không đơn thuần chấp nhận sự giải tỏa về thể xác nữa. Dĩ nhiên trừ khi sự giải tỏa thể xác đó bao gồm đấm vào bụng Caleb và cưỡng bức anh ta đến bất tỉnh.
145 Chà,” anh ta thì thầm,
Tôi đã quá mệt mỏi rồi. Suốt đêm qua tôi không hề ngủ. Caleb im lặng và tôi thấy mừng. Tôi chẳng có gì để nói với anh ta cả. Dù vậy, tôi rất mong anh ta dừng chuyện tra tấn lại một lúc và cho phép tôi được ngủ - một mình.
146 Anh ta bắt tôi phải bước đi – với dấu vết tinh dịch của anh ta trên cằm và cổ tôi, trần trụi, sụt sùi trên đôi chân run rẩy, tiến lên những bậc thang của căn hầm và bước ra khung cảnh văn minh của tòa biệt thự phía trên.
147 Caleb không nói gì thêm nữa. Anh chỉ đơn giản ấn trán tôi xuống đấy và liên tục vụt dây thắt lưng xuống mông tôi.
Ở cú thứ nhất, tôi siết chặt quai hàm và đè chặt hai bàn tay bên dưới đầu gối để không thể chộp lấy dây thắt lưng.
148 Một tiếng rưỡi sau, tôi ngồi sụt sịt trên mép bồn tắm trong lúc Celia dịu dàng chải tóc cho tôi và cố hết sức để an ủi tôi.
“Tôi rất tiếc, Mèo Con,” cô thì thầm.
149 Anh đứng lên và quan sát chiếc quần lót cùng vớ dài trong lúc da thịt tôi ấm dần lên dưới sự dò xét kĩ càng của anh. Tôi không dám nhìn thẳng vào mặt anh để xem xem anh có thích điều mình thấy không.
150 Tôi mở mắt và nhìn đăm đăm vào bóng tối nhập nhoạng, không muốn di chuyển phòng trường hợp Caleb định tra tấn tôi nhiều hơn khi tôi đã tỉnh dậy. Giấc ngủ của tôi không thẳng thớm chút nào.