201 Chương 203: ĐỒ ĂN Edit: Docke Đang nghĩ ngợi thì Tư Đồ vỗ vỗ vai ta, nói: “Tuệ Như, suy nghĩ gì vậy? Hay là… ngươi hối hận, nhớ thái tử gia?” còn nói, “Đừng sợ, ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay hắn đâu…” Ta nghĩ, nói gì vậy, trốn không thoát sao? Khóe mắt dư quang nơi nơi nhìn đến Tiểu Phúc Tử cùng lão cha, đối với những lời này của Tư Đồ đều đồng loạt gật đầu… Ta đành phải than thở, vì sao những người bên cạnh ta càng ngày càng phát triển theo xu hướng du côn thế nhỉ? Vất vả lắm mới tìm được một còn lừa núi khỏe mạnh để cưỡi, ta thẳng tiến đến Thục Trung Lôi gia trong mộng của mình.
202 Chương 204: CỬA HÀNG LÔI GIA Edit: Docke Ta không khởi hoài niệm về những ngày tháng còn ở Đông Cung. Tuy rằng nhàm chán lại không có tự do nhưng ít nhất cũng không phải ăn côn trùng, đúng không? Còn có vô số mỹ vị tươi ngon, đúng không? Thật sự, chỉ có ở nhà là tốt nhất… Ta không khỏi cả kinh.
203 Chương 205: BẢN VẼ Edit: Docke Nhớ lại bộ dáng của Quỳnh Hoa lúc ăn con trùng rõ ràng là sâu xanh kia, ta không khỏi cười. Nghĩ rằng, chúng ta chẳng qua chỉ mới phải đối mặt với mấy chậu côn trùng vàng ươm đã chín, còn tỏa hương kia thôi, có đáng là gì đâu? So với Quỳnh Hoa, chúng ta còn tốt hơn rất nhiều… Ta an ủi Tiểu Phúc Tử một chút: “Tiểu Phúc Tử, ngươi quên rồi sao.
204 Chương 206: LẠI THẤY HÔN LỄ Edit: Docke Đường vào rừng núi quả thật rất khó đi. Rừng cây Thục Trung vừa nhiều cỏ dại mọc thành từng bụi, cổ thụ che trời mà trên mặt đất còn phủ một tầng lá cây thật dày.
205 Chương 207: CHÚ RỂ Edit: Docke Đường đường là thái tử không ngờ lại rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, bị một bà lão bảy tám chục tuổi bắt về làm tân phu.
206 Chương 208: NGỒI KIỆU Edit: Docke Trước ánh mắt đáng sợ của bạch phát ma nữ (ma nữ tóc bạc), ta cứng còng ngồi trên kiệu đang vội vàng chạy về phía trước, không biết sẽ đi đến nơi này.
207 Chương 209: CÔNG CHÚA Edit: Docke Trên thế giới có rất nhiều người, người thích nhiều chuyện lại càng nhiều, cái trấn nhỏ này cũng sẽ không ngoại lệ. Ta nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cứ cảm thấy thế lực của bạch phát ma nữ có lẽ không chỉ lớn ở mức bình thường thôi đâu.
208 Chương 210: ÁO CHOÀNG Edit: Docke Thiên Bảo công chúa trước sự hờ hững của Tề Thụy Lâm, thấy hắn chỉ lo để mắt đến mấy món ăn ngon thì cảm thấy nhàm chán.
209 Chương 211: THỦ ĐOẠN Edit: Docke Trong khi mối quan hệ giữa ta và Thiên Bảo công chúa có dấu hiệu mềm hóa, lúc ta dịu dàng nhìn về phía hắn, hắn lại làm như đang hận ta vậy, nhìn thẳng không chớp mắt, không ngờ nay cả khóe mắt cũng không thèm lướt qua ta chút nào.
210 CHƯƠNG 212: NGUY CƠ EDIT: DOCKE Trong mắt Thiên Bảo công chúa tràn đầy vẻ hoài nghi. Hiển nhiên là nàng không hề tin tưởng vào những gì ta vừa nói. Xem ra, còn phải tăng thêm liều lượng mới được.
211 CHƯƠNG 213: THỰC THỰC GIẢ GIẢ EDIT: DOCKE Trong giọng nói tràn ngập bất lực: “Chẳng lẽ nàng không thể tỏ ra lo lắng chút nào sao?” Hắn đưa lưng về phía ta: “Như nhi, bổn vương thật sự không thể ngờ được, nàng lại đưa ra một đề nghị như vậy.
212 CHƯƠNG 214: TAM NHÂN ĐỒNG HÀNH TẤT HỮU NGÃ SƯ YÊN* EDIT: DOCKE *(Nghĩa đen) Trong ba người cùng đi, chắc có người là thầy của ta. (Nghĩa bóng) Nói lên tầm quan trọng của tập thể.
213 CHƯƠNG 215: KẺ NGỐC EDIT: DOCKE Tư Đồ mê hoặc nhìn ta. Ta không nói tiếp về đề tài này nữa mà hỏi Tư Đồ: “Vì sao thái tử biết được ám hiệu gian lận của chúng ta, ngươi nói cho hắn ư?” Tư Đồ suy nghĩ, liếc mắt nhìn ta một cái rồi nói: “Nếu hắn không cầu ta thì ta cũng chẳng thèm nói cho hắn làm gì.
214 Chương 216: CỬA SAU Edit: Docke Ta biết nàng đang nói đến lão bà bà kia. Nhưng bà ta làm sao có khả năng giúp chúng ta được chứ. Tiểu Phúc Tử nhàn nhạt nói: “Đừng lo, chỉ cần tháo bỏ được xiềng xích đâm xuyên qua xương tỳ bà* của ta thì ta có thể khôi phục võ công được.
215 Chương 217: NGHI HOẶC Edit: Docke Tề Thụy Lâm tỉnh lại sau cơn hôn mê, giãy dụa đứng dậy. Diệp Bất Phàm cùng Thanh Loan vây quanh. Hắn quay đầu nhìn về bốn phía, lẩm bẩm nói: “Vì sao? Vì sao nàng phải gạt ta?” Diệp Bất Phàm thở dài: “Chủ tử, nàng vì muốn cứu ngài nên mới tự động ở lại làm con tin…” Tề Thụy Lâm nói: “Chẳng lẽ, những gì nàng nói về kế hoạch nghĩ cách cứu viện, đều là giả?” Thanh Loan lấy ra chiếc khăn tay được viết đầy chữ, nói: “Thái tử gia, ngài xem…” Diệp Bất Phàm nói: “Kế hoạch nghĩ cách cứu viện lần này, vốn chỉ là giải.
216 Chương 218: NGUY CƠ Edit: Docke Tiểu Phúc Tử và lão cha lần lượt chịu nhục, Thiên Bảo công chúa lại ra vẻ ta đây khiến cho ta cảm nhận rõ được nguy cơ, không biết trong sơn trang này có bao nhiêu lực lượng đang âm thầm giám thị chúng ta.
217 CHƯƠNG 219: BẢN VẼ EDIT: DOCKE Ta trơ mắt nhìn tên hắc y che mặt thình lình nhảy ra đoạt lấy trang giấy trong tay mình, lại trơ mắt nhìn hắn phá cửa sổ bỏ trốn, không khỏi thở dài.
218 CHƯƠNG 220: DAY DỨT EDIT: DOCKE Tề Thụy Lâm cau có mặt mày, nhìn ra khoảng không phía xa. Diệp Bất Phàm đứng bên cạnh hắn. Hắn nói: “Diệp Thống lĩnh, kể từ đó, có phải nàng sẽ gặp nguy hiểm không?” Diệp Bất Phàm nhìn chủ tử.
219 CHƯƠNG 220: TÍN NHIỆM EDIT: DOCKE Thiên Bảo công chúa xem ra càng ngày càng tín nhiệm ta. Mới đó có ba ngày, nàng lại triệu kiến ta lần nữa. Từ rất xa, ta đã nghe thấy tiếng nàng cười.
220 CHƯƠNG 222: CHIẾN BÁO EDIT: DOCKE Từ tiền tuyến lại truyền về chiến báo, lúc đó ta cũng ngồi bên cạnh Thiên Bảo công chúa. Quyền Thân Vương lại thắng một trận.