1 Chương mở đầu Lời tựa Đó là một cửa hàng bán đồ phục trang cao cấp nằm ở khu Đông. Chiều thứ Tư, những người tới xem đồ phần lớn là phụ nữ vừa có tiền lại vừa có thời gian.
2 Chương 1“Chào mừng quý khách!”Tôi đã quen nói câu này mỗi khi tiếng chuông gió ở cửa quán vang lên…Ngẩng đầu nhìn thấy người đàn ông đó, trái tim tôi lặng đi trong tích tắc, sau đó đập liên hồi.
3 Chương 2“Xin chào quý khách!”Lần nào tôi cũng dùng câu nói này để chào đón anh. Anh luôn vào cùng một thời điểm, ngồi đúng một vị trí và gọi một loại rượu.
4 Chương 3Tôi yêu anh, anh yêu cô ấy nhưng cô ấy không yêu anh – một vòng luẩn quẩn thật đáng cười. Nếu thực sự yêu anh ấy, tôi sẽ buồn cho anh, cũng đều là người vướng vào lưới tình, biết rằng yêu đơn phương là một chuyện đau khổ nhưng tôi không thể buồn cùng anh được, lòng đố kỵ trong tôi vẫn đang sôi sục, đang mong chờ…Hóa ra tình yêu cũng có thể làm người ta trở nên nhỏ nhen…Tự cho mình là người chín chắn, hiểu biết, lương thiện, kết quả là lòng đố kỵ, dục vọng, ham muốn nảy sinh từ tình yêu đã làm hao mòn tất cả sự tự tin của chính mình…AutumnTối đó, Quan Ngoại rất đông khách.
5 Chương 4“Chúng ta kết hôn được không?”, anh nói. Tôi biết, anh sẽ nói như thế, không phải vì yêu tôi, mà vì anh yêu “cô gái" đó. Chỉ vì không muốn cô gái đó có cảm giác áy náy, anh chấp nhận rút lui, tất cả những điều anh làm đều vì cô ấy.
6 Chương 5Bắt đầu rồi. Cùng anh bước vào ván bài này. Em không biết kết quả sẽ như thế nào, chỉ biết cố gắng hết mình. AutumnĐêm đã khuya. Thu Thần tắm xong, gột bỏ lớp trang điểm dày cộm trên khuôn mặt, lúc đó cô mới có cảm giác khoan khoái.
7 Chương 6Mỗi một ngày qua đi, tôi lại càng không thể ngăn mình thêm yêu anh. . . Yêu anh, thích nhìn anh ăn cơm tôi nấu. Yêu anh, thích nghe anh nói những lời phấn khởi.
8 Chương 7Tôi biết, thực ra anh không thuộc về tôi. Tôi biết, hạnh phúc hiện tại, cho dù có thể làm người ta say đắm như thế nào thì cũng chỉ là ảo ảnh.
9 Chương 8Nhận được rồi,Tình yêu và sự lưu luyến của anh;Nhận được rồi,Từng giọt ký ức ngọt ngào và tươi đẹp;Nhận được rồi,Tình cảm dành cho anh;Phải chăng em đã có thể,Mang nụ cười ly biệt.
10 Chương 9Em rời xa không phải vì anh, mà vì chính bản thân em. Nếu không rời xa anh, em sợ mình sẽ không khống chế được bản thân. Nếu tiếp tục bên nhau, chỉ sợ anh sẽ hận em.
11 Phần kếtChiều thứ Ba, cửa hàng của Julia không đông khách. Thu Thần đang nói chuyện với Julia. “Gần đây làm ăn khó khăn quá. ”“Mình cũng thế thôi”, Thu Thần phụ họa.