61 - Shuu-kun! Em cần lời giải thích! – Chị chống một tay dưới cằm, người khom về phía trước, ánh mắt đằng đằng sát khí. – Em chỉ nhờ anh bảo vệ con bé, không yêu cầu anh hẹn hò vời nó.
62 - Maiko! Nói cho em hay. . . chị thích mẫu người đàn ông như thế nào? – Yui một tay chống cằm, đầu hơi nghiêng, khuôn má đỏ hồng. Bằng một nụ cười tươi roi rói, cô không cầm nổi tò mò mà cất tiếng hỏi.
63 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Follow truyện của au, chắc mỗi người cũng đều có các tưởng tượng nhất định về diện mạo của char.
64
"Tại sao em khóc?"
"Chị đừng quan tâm đến tôi!! Tôi biết chị cũng chỉ là loại con gái đểu cáng mà thôi!"
"Nói nghe nào, sao khóc?"
Đó là lần đầu tiên có một cô gái ngốc nghếch bỏ qua lời chửi rủa của tôi để ngồi xuống bên cạnh một thằng nhóc những tưởng kiêu căng đáng ghét như tôi chỉ để hỏi tôi lý do.
65
- Cô gái hôm nọ. . . là ai? – Tôi trầm ngâm ngước mặt nhìn chị, giọng khe khẽ.
- Hửm? – Chị đút vào miệng một thìa kem hoa quả, đẩy đồng tử nhìn tôi trong thoáng ngạc nhiên.
66
"Sao nào?" - Satake hơi cười, nhưng tôi có cảm giác không phải cô ấy muốn cười, đơn thuần chỉ là đi kèm với câu hỏi ấy thôi.
Thực sự, miếng Takoyaki này khác với thứ của Bucose.
67 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mimi wo sumaseba (Nếu như bạn lắng nghe thật kĩ)
Đấy là cái lúc Satake cất hát câu đầu tiên.
68
Cũng đã một tháng kể từ ngày tôi bắt đầu "bảo vệ" Satake. . . Đó là cả chuỗi những tháng ngày bận rộn.
Ngày nào cũng phải theo sát con nhóc tì ngớ ngẩn đó, chẳng lẽ tôi không biết mệt à? Tất nhiên, có.
69 Trong USB là gần ba nghìn tám trăm tệp văn bản, đề ngày tháng rõ ràng. Dường như kể từ sau khi Yui bị mất trí nhớ, nó bắt đầu viết nhật ký và khi nào cũng đầy đủ, không sót một ngày.
70
Mika co người, trở về thế thủ. Yuri cũng vậy, nó khuỵu đôi chân nhỏ nhắn của nó xuống, hai tay giơ ra trước.
Touma nhìn chằm chằm suốt cơ thể Yuri, ánh mắt nhóc đảo trên đảo dưới, chăm chú quan sát.
71
- Hừ!! - Yuri khẽ hừ lạnh một tiếng. Âm thanh đó khiến Touma trật tự trở lại. Nhóc quay trở về chỗ, theo dõi tiếp diễn biến.
Về phần Yuri, nó rời người Mika, lùi về chỗ đứng.
72 - Được rồi nè, như tiên nữ luôn nhé! - Mai khẽ mỉm cười dịu dàng, chị chỉnh đầu của cô em gái Yui thật cân đối trước gương, cất giọng phá vỡ luôn mấy giờ đồng hồ trầm tĩnh.
73 Hội trường của tư dinh Satake rộng khỏi nói, sức chứa của nó cũng lên đến năm trăm người. Bởi vậy, bữa tiệc kỉ niệm 60 năm ngày thành lập tập đoàn tài chính Satake khỏi phải tổ chức đâu xa mà ngay chính trong tư dinh của mình.
74 - Ầy! Son phấn lắm chuyện chết đi được! Á, lem rồi!! - Yui cau có mặt mày lẩm bẩm. Cô cố gắng loay hoay với thỏi son màu đỏ cherry hàng hiệu, đưa qua đưa lại trước môi, rồi chợt la lên khi thỏi son vô tình chệch ra khỏi làn da.
75
- Vâng? - Yui ngơ ngác hỏi lại. Tay cô bấm nút khóa màn hình điện thoại nhưng mắt vẫn dán chằm chằm vào bộ dạng tức giận của người đàn bà kia.
- Tôi hỏi lại, cô tên gì? - Bà ta gằn từng chữ, khuôn mặt tối sầm lại, phẫn nộ, uất ức.
76 - Nhị tiểu thư, của cô đây. - Nữ nhân viên cầm một cái khay vuông, trên đó chỉ có một ly pha lê duy nhất. Cô ta nhẹ nhàng đẩy cái khay về phía Yui, điệu bộ trông vô cùng chuyên nghiệp.
77 Yuri thở hồng hộc. Nó giơ bàn tay mang găng của nó lên quệt mồ hôi vương trên mũi. Thoáng mấy giây tĩnh tâm, nó đứng thẳng lưng, ngước đầu nhìn xung quanh.
78
Mắt Yuri mở to, ngạc nhiên và sửng sốt. Nhưng tất cả những trạng thái đó chỉ diễn ra chưa đầy một giây. Yuri phá lên cười ha hả.
- C. . . Cái gì? Bà chị cười gì cơ chứ? - Nhóc Touma lắp bắp.
79
Ban công vắng bóng người. . .
Hôm nay là ngày 31 tháng 12, một ngày rất đặc biệt. . . Đó là ngày cuối cùng của năm nay, là đêm cuối cùng. Và sau hồi chuông điểm lúc không giờ, Nhật Bản sẽ bước sang năm mới.
80 - Anh cần em tin cái gì nào? Tin để làm gì? Em đâu có hiểu nhầm gì đâu? – Mika khẽ khịt mũi, gương mặt tỏ vẻ bất cần, vô cảm. Nhưng sâu trong ánh mắt là một nỗi buồn miên man bất tận, đượm chút đau khổ và tiếc nuối.