21 Sở dĩ luyện đan khó, là bởi vì khống chế nhiệt độ lửa.
Dùng củi lửa hay gì đó, sẽ rất khó điều khiển nhiệt độ hỏa diễm, huống chi muốn đạt đến trình độ chính xác.
22 Nguyên bản Lưu Vũ Đồng nghĩ mình phải đến mười chín, thậm chí hai mươi tuổi mới có thể đột phá đến Dũng Tuyền Cảnh.
Tốc độ này đã rất nhanh, nhìn khắp lịch sử Vũ Quốc, có thể sánh vai với nàng rất ít, nhưng hiện tại, thời điểm nàng mười tám tuổi liền có thể hoàn thành vượt qua một bước này.
23 - Hàn… Hàn Nhi, ngươi… ngươi,… ngươi đã là Luyện Thể tầng bảy!
Lăng Đông Hành run giọng nói, nếu như trước đây có người nói cho hắn, sẽ bị một Luyện Thể tầng bảy doạ sợ, hắn nhất định sẽ cho đối phương một bạt tai, nhưng hiện tại hắn muốn cho mình một bạt tai, để xác nhận chuyện này có phải thật hay không.
24 Lăng Mộ Vân thật vất vả nắm lấy nhược điểm của Lăng Hàn, tự nhiên không chịu thả, hùng hổ doạ người nói:
- Đan Sư là nghề nghiệp được tôn trọng nhất Vũ Quốc, ngươi thấy sư phụ ta không chỉ không chào, hơn nữa còn ngồi, ngươi đây là hung hăng đến cỡ nào?
- Còn không mau quỳ xuống, hướng về sư phụ ta xin phạt!
Lăng Đông Hành khẽ nhíu mày, Đan Sư là hiếm có, địa vị ở Vũ Quốc cũng rất cao, tỷ như Chu Đại Quân này, kỳ thực tu vị chỉ là Luyện Thể tầng chín, nhưng bởi vì hắn là Đan Sư Hoàng Cấp trung phẩm, nên ngay cả hắn và Lăng Trọng Khoan là cường giả Tụ Nguyên Cảnh, cũng phải khách khí, cho đủ mặt mũi.
25 Lăng Đông Hành đã hoàn toàn mất cảm giác.
Hắn biết con trai của mình hiện tại là một thiên tài, nhưng có thể làm cho một tên Đan Sư phải khúm núm, hết sức lấy lòng, cái này vẫn như cũ để hắn cực kỳ khiếp sợ!
Trước đó, thái độ của Chu Đại Quân là ngạo mạn cỡ nào, cao cao tại thượng, không coi ai ra gì.
26 Thật như Chu Đại Quân nói, việc này không có quan hệ gì tới hắn, bởi vậy hắn nói xong liền phủi mông rời đi, còn phải lập tức đi làm chuyện Lăng Hàn phân phó đây.
27 Lăng Hàn quyết định đi Thiên Bình Sơn rèn luyện.
Thiên Bình Sơn ở phương bắc Thương Vân Trấn, cách tám mươi dặm, ngọn núi này không lớn, liên miên ngang dọc chỉ hơn trăm dặm, xung quanh có bốn thôn trấn, dựa vào toà Thiên Bình Sơn này nuôi sống rất nhiều người.
28 Triển khai Kinh Điện Kiếm Pháp, Lăng Hàn vung vãi trường kiếm, thân hình phiêu dật.
Phối hợp với Kinh Điện Kiếm Pháp chính là Xuất Vân Bộ, một cái cất bước là bốn, năm mét, chợt trái chợt phải, xông trước xông sau, quỷ dị, cực nhanh, khiến người ta hoa cả mắt.
29 - Ngươi phải cẩn thận, hắn là Luyện Thể tầng chín, hơn nữa còn được xưng đao si, phàm là thời điểm nói đến đao, hắn tuyệt đối không phải đang nói đùa.
30 Chiêu kiếm này đánh ra, thời cơ quá xảo diệu, chính là sau khi Chướng Vân Thú vừa hóa giải bốn người Lưu Đông vây công, phòng ngự bạc nhược nhất.
Xoạt, trường kiếm vung qua, như thiên ngoại phi tiên.
31 Nữ nhân này nhiều nhất mười tám, mười chín tuổi, nhưng đã là Tụ Nguyên Cảnh?
Bất quá một cường giả Tụ Nguyên Cảnh, sẽ nói lung tung sao?
Hàng Chiến đầu tiên là cả kinh, nhưng ở trong lòng lại hừ một tiếng, Tụ Nguyên Cảnh thì lại làm sao, còn trẻ như vậy, khẳng định là vừa đột phá, làm sao có khả năng là đối thủ của Dư lão?
- Dư lão, bắt nàng!
Hàng Chiến sắc tâm mãnh liệt, có thể lấy tu vi Luyện Thể Cảnh, đặt cao thủ Tụ Nguyên Cảnh ở dưới thân đùa bỡn, cảm giác thành công này không khỏi quá mạnh a, đặc biệt là cô gái kia còn đẹp như vậy.
32 Lăng Hàn thu kiếm, cười nói:
- Các ngươi sẽ nói chuyện ngày hôm nay ra sao?
- Đương nhiên sẽ không!
Năm người Lưu Đông đều vội vàng lắc đầu.
- Vậy là được rồi, chúng ta ai cũng không nói, ai biết bọn người Hàng Chiến chết ở nơi này?
Lăng Hàn nói.
33 Lăng Hàn mở ra đan điền, chỉ có thể coi là nửa bước Tụ Nguyên Cảnh, chỉ là tăng lên hạn mức tối đa chứa đựng nguyên lực trong cơ thể, nhưng sức mạnh tăng lên phải xem có thể ngưng tụ nguyên hạch hay không.
34 Đời trước, Lăng Hàn trải qua tầng tầng nguy cơ, tiến vào Hắc Quang Địa Cốc, phát hiện một toà hắc tháp thần bí, phía trên có văn tự màu vàng, ở dưới điêu khắc Bất Diệt Thiên Kinh.
35 - Năm đó, vi phụ cũng coi như là thiên tài của Vũ Quốc, trẻ tuổi nóng tính, ước mơ thế giới bên ngoài, sau khi đột phá Tụ Nguyên Cảnh liền đi ra ngoài lang bạt.
36 - Có điều, không phải vi phụ cố ý đả kích ngươi, nhưng mỗi lần người tham dự Đại Nguyên luận võ, cũng không thiếu tồn tại Tụ Nguyên tầng chín, ngươi vừa mới vào Tụ Nguyên Cảnh, mặc ngươi có thiên tư ngang dọc, cũng không thể sánh vai với Tụ Nguyên tầng chín.
37 - Trình huynh!
Lăng Đông Hành lập tức nở nụ cười, hướng về đối thủ chắp tay cười nói.
- Đến đến đến, ngươi là chủ khách hôm nay, còn lo lắng ngươi sẽ không đến!
Trình Văn Côn lôi kéo tay của Lăng Đông Hành, dáng dấp rất nhiệt tình.
38 Đối với chuyện anh em họ Trình một tung một hứng, một hỏi một đáp, người khác nào có đạo lý không thấy được, đây là cố ý khiêu khích Lăng Hàn a.
Khóe miệng của Trình Hưởng hơi nổi lên, ngạo nghễ nói:
- Đã quên nói, vị em họ này của ta, năm ngoái đột phá Tụ Nguyên Cảnh, bây giờ sắp đạt đến Tụ Nguyên tầng một đỉnh cao, có thể nói là thiên tài tuyệt thế.
39 Lăng Hàn rung song quyền lên, tương tự bùng nổ ra khí thế đáng sợ.
Báo Đột Quyền, võ kỹ Hoàng Cấp thượng phẩm!
Những ngày qua hắn đều đang tu luyện kiếm pháp, quyền pháp đương nhiên không có tăng cao gì, nhưng nếu đây là quyền pháp từ đời trước mang tới, hắn đương nhiên sẽ không xa lạ, dù không đạt tới cảnh giới đại thành, nhưng đồng dạng có thể bằng người bình thường tu luyện mấy chục năm.
40 Trước tiên giết đệ tử của Thạch Lang Môn, sau lại uy hiếp Trần Phong Liệt, đây là gan to băng trời cỡ nào?
Thạch Lang Môn, chúa tể chu vi ngàn dặm, so sánh với nó, mặc kệ Lăng gia hay Trình gia, đều căn bản không có tư cách đánh đồng.