381 - Nghe danh của Lăng đại sư đã lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền, lão phu khâm phục!
Lưu Quý Đồng lập tức chắp tay, có vẻ rất khách khí.
382 - Dũng Tuyền Cảnh nho nhỏ, cũng dám làm càn ở trước mặt bản thiếu, hừ, xem bản thiếu làm sao trừng trị ngươi!
Lưu Khải Nguyên hết sức tức giận.
Trước đó Lăng Hàn không khách khí với hắn, hiện tại thủ hạ của Lăng Hàn cũng dám không khách khí với hắn, điều này làm cho hắn vô cùng phẫn nộ.
383 Đừng nghĩ Lưu Quý Đồng là người hiền lành, hoàn toàn ngược lại, hắn có thể ngồi lên vị trí này, làm sao có khả năng là người lòng dạ mềm yếu?
Không chỉ Lang Tuấn Tài bị hắn xử tử, ngay cả Lang gia cũng bị gán tội cấu kết thổ phỉ, giết sạch tất cả cao thủ, còn lại phụ nữ trẻ em thì đuổi ra Cực Dương Thành, thực sự là lòng dạ độc ác, cơ hồ diệt cả Lang gia.
384 Lăng Hàn kinh ngạc nói:
- Ân cô nương am hiểu trận pháp?
Hắn ở trận pháp cũng có chút lý giải, chủ yếu là kiếp trước vì phá di tích mới học, bởi vậy lấy phá giải làm chủ, năng lực bày trận lại không mạnh.
385 Phốc, Lăng Hàn nhất thời phun ra một ngụm rượu, nữ nhân này dũng cảm đến có chút khiến người ta không chịu được, cảm giác chỉ có tên biến thái như Cố Phong Hoa mới có thể liều mạng.
386 Hổ Nữu đồng dạng bộc lộ bộ mặt hung ác, dám lộ ra sát ý với Lăng Hàn, để tiểu nha đầu cũng lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu, thân thể nhỏ căng cứng, đã thủ thế chờ đợi.
387 Tuy ngày hôm qua Lăng Hàn viết ra hơn trăm bản công pháp và võ kỹ, nhưng không có ý tứ giao ra toàn bộ, mà ba bản trận pháp nhập môn, lại thêm một môn trận pháp cũng đủ hắn nghiên cứu một thời gian.
388 Đây là một đội hái thuốc, bảy tên võ giả giữ chức hộ vệ, mười hai tên dược nông cõng lấy giỏ trúc, ngoài ra còn có một mỹ nữ hồng y, nhìn dáng dấp như là ông chủ, tổng cộng hai mươi người.
389 - Thiếu niên, ngươi vừa tới Ám Ma Sâm Lâm?
Một tráng hán chừng ba mươi tuổi cười khanh khách nhìn Lăng Hàn.
- Đúng.
Lăng Hàn gật đầu, đây quả thật là một chút liền có thể nhìn thấy, không giống những người khác trên người mang theo "thổ vị" mãnh liệt, đó là vì ở trong vùng rừng rậm dằn vặt ra.
390 Điều kiện trong trại gian khổ, từ đâu tới nơi ở tốt, chỉ là một gian nhà trúc, đừng nói hiệu quả cách âm tệ, thậm chí còn có khe hở, có thể bị người nhòm ngó.
391 - Đáng chết!
Tráng hán kia tên Phổ Xuyên, tu vi Linh Hải tầng ba, cái này kỳ thực không tính yếu, đến chỗ nào cũng có thể tới lui tự nhiên, miễn cưỡng có thể xưng một tiếng cường giả.
392 Lăng Hàn không sợ, oanh, Lôi Đình Chiến Giáp toả ra hào quang, ở trước người hắn hình thành một hàng rào tia chớp.
Oành… bàn tay nguyên lực đánh tới, va vào hàng rào Lôi Điện, tiếng sét rung trời, để Đinh Cao Dương và Đinh Uyển Tình không cách nào chịu nổi.
393 Hổ Nữu hoàn toàn không sợ, thân thể qua lại như thường ở trong huyết văn, nếu không tránh khỏi, nàng sẽ dùng móng vuốt xé hoặc dùng miệng cắn, liền bị nàng xé ra, cắn ra, năng lực khủng bố này để hai người Đinh Cao Dương chỉ có trố mắt.
394 Lăng Hàn cũng nhìn Ngạo Phong, mấy tháng trôi qua, thiên tài Ngạo gia này đã bước vào Sinh Hoa Cảnh, khí chất kỳ ảo, rõ ràng đứng ở đó lại phảng phất hư huyễn không tồn tại, loại cảm giác này khiến người ta khó chịu muốn thổ huyết.
395 Xà hóa giao, giao hóa Long, đây là con đường tiến hóa rất bình thường.
Nhưng vấn đề là, giao từ trước đến giờ đều mọc hai sừng, ngươi chỉ có một bao thịt là ý tứ gì, muốn biến thành Độc Giác Thú sao?
Hổ Nữu lập tức nằm bò trên đất, giương miệng nhỏ, lộ ra răng trắng, làm hình thái rít gào, nếu như nàng mọc lông, hiện tại khẳng định đã dựng đứng hết.
396 Dù thể phách của con đại xà này mạnh mẽ, vượt xa Thần Thai Cảnh bình thường, nhưng không chịu nỗi bị người chém loạn ở trong đầu a, huống chi Lăng Hàn dùng Ma Sinh Kiếm, dù Linh khí cấp mười chỉ có thể thả ra chút uy năng, nhưng trình độ sắc bén còn bày ở đó.
397 Đạo là gì?
Thiên địa bản nguyên, chân lý của thế gian.
Truyền thuyết, Thần linh chính là nắm giữ thiên địa đại đạo, mới vô địch khắp thiên hạ, siêu thoát sinh tử.
398 - Bảo vật gì?
Tất cả mọi người lộ ra vẻ tò mò.
Bảo vật, chỉ hai chữ này liền có thể khiến người ta nhiệt huyết sôi trào. Mà có thể làm cho người trên Thiên Kiêu bảng quan tâm, bảo vật như vậy tự nhiên là cực kỳ quý giá.
399 Nhưng Trầm Trung Thành vẫn ngồi ngay ngắn bất động, lạnh nhạt nói:
- Ta chưa bao giờ luận bàn với bại tướng dưới tay.
- Trầm Trung Thành, ngươi sợ sao?
Thanh âm của La Đạt từ bên ngoài nhẹ nhàng truyền vào.
400 - Ta chính là Đồng Chí Minh.
Người trẻ tuổi kia ngạo nhiên nói.
Tất cả mọi người vắt hết óc suy nghĩ, Đồng Chí Minh này là thần thánh phương nào, tại sao trước đây chưa từng nghe nói? Thiên tài như vậy nên tiếng tăm lừng lẫy mới đúng.