41 Edit: Eirlys Xuân Yến bị những lời nói tự cao tự đại của hắn làm cho kinh ngạc , đến nỗi nàng muốn nhằm vào động mạch cổ của hắn cắn mạnh một cái, khiến cho hắn cũng kinh ngạc giống nàng.
42 Edit: Eirlys Cảnh xuân tươi đẹp, gió thổi hiu hiu, lư hương đồng tỏa ra những làn khói xanh lượn lờ, nam nhân trong y phục trắng tựa người trên long sàng, trên tay cầm sách, yên lặng xem.
43 Edit: Eirlys Màn đêm buông xuống, mấy trăm ngọn nến được thắp sáng lên, khiến cho hoàng cung rộng lớn được chiếu sáng như ban ngày. Mang một đèn lồng sáng ngời đặt lên bàn chất đầy tấu chương, Lục Ngọc khẽ gọi : “Thái hậu , đã là giờ Dậu (5 – 7 giờ chiều), nên dùng bữa tối”.
44 Edit: Eirlys Dù cho thường ngày điêu ngoa tùy hứng, đi đến Hoàng cung , dưới áp lực vô hình của Xuân Yến, Nam Cung Xuân Hương cũng phải thu hồi bản tính ương bướng, ngoan ngoãn theo sau cung nữ dẫn đường.
45 Edit: Eirlys Ánh mắt thương hại nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn, ngây thơ của Xuân Hương, trong lòng Xuân Yến bỗng dâng lên một chút áy náy. Tiểu nha đầu đáng thương, cùng lúc bị hai người lợi dụng, cũng là hai người có địa vị cao nhất , phải nói là ngươi may mắn hay bất hạnh đây ?Ổn định lại tâm trạng, Xuân Yến ung dung cười nói.
46 Edit: Eirlys Đèn lồng sáng rỡ đã được thắp lên, trong Phượng cung mênh mông chỉ có hai bóng người. Một hồi lâu vẫn không ai nhúc nhích, không gian rất yên tĩnh.
47 Edit: Eirlys Màn đêm yên tĩnh, ở chốn thâm cung, cho dù tiếng bước chân nhẹ nhàng thế nào cũng bị nghe người khác nghe thấy. Tiếng bước chân càng lúc càng lớn dần, tiếp đó có một giọng nói vang lên.
48 Edit: Eirlys Rút kinh nghiệm lần trước, lần này Viên Tú Ngọc không xông thẳng đến mà bước từng bước đoan trang tiến vào, một mặt âm thầm quan sát xem có kẻ địch bên trong hay không, một mặt tìm kiếm bóng dáng của Phượng Dật.
49 Edit: Eirlys “Bãi —- triều —-” “Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế! Thái hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!” Cùng với tiếng tung hô đều đặn của các đại thần, Xuân Yến tao nhã từ phía sau bức rèm che đi ra, rời khỏi Vân Tú cung.
50 Edit: EirlysĐang cầm một mảnh lụa trắng như tuyết, hai tay Xuân Yến run nhè nhẹ, làn môi đỏ mọng, duyên dáng mím chặt lại, đôi mắt mở to, trống rỗng thất thần.
51 Edit: Eirlys“Khốn kiếp !”“Khốn kiếp ! ““Rùa rụt đầu !”“Rùa rụt đầu !”“Trứng thối!”“Trứng thối !”“Ngàn đao giết ngươi !”“Ngàn…đao giết ngươi ! Tiếng nói theo lờ mờ không rõ ràng, cô bé ba tuổi đi đến góc gian phòng, kéo kéo vạt áo mẫu thân đang thong thả thưởng thức loại trà thượng hạng, vẻ mặt tò mò hỏi nhỏ:”Mẹ, cái gì gọi là ngàn đao giết ngươi?” “Phụt!”.
52 Edit: Eirlys Vẻ mặt Xuân Yến đầy oán hận, trừng mắt nhìn Xuân Hoa. Dám xát muối vào vết thương của lão tử, ngươi chán sống rồi sao? Xuân Hoa bị ánh mắt sắc như dao của nàng làm cho sợ đến co rúm lại.
53 Edit: Eirlys Đột nhiên, bên dưới quán truyền đến một hồi âm thanh ồn ào. Xuân Hoa đẩy cửa sổ ra, không quan tâm lắm:”Sao bên ngoài lại náo nhiệt thế nhỉ —-”.
54 Edit: Eirlys Một lúc sau, khi đang nắm tay con gái đi trên đường lớn nhộn nhịp, Nam Cung Xuân Hoa mới bắt đầu nhớ lại khuôn mặt tuấn tú bất phàm ấy,” Thật đáng tiếc, tướng mạo xuất sắc như thế, vậy mà là đồ bỏ đi”.
55 Edit: Eirlys Tục ngữ nói, một nữ nhân tương đương năm trăm con vịt. Nếu như hai người ? Ba người? Bốn, năm, sáu thậm chí mười người, hai mươi người thì sao ? Có thể tưởng tượng được, Ngự Hoa Viên vốn tĩnh lặng thanh bình đã sớm biến thành cái sân nuôi vịt , hơn nữa lại là một bầy vịt lộn xộn.
56 Edit: Eirlys Liên tiếp trong một ngày, có nhiều chuyện tốt xảy ra. Gặp được nam nhân ưng ý, còn để lại ấn tượng không tầm thường trong lòng hắn. Sau cùng lại loại bỏ được hai tai họa lớn.
57 Edit: Eirlys “Thần ơi, giết chết ta đi!” Nằm trong chăn, cuộn tròn co ro ở trên giường, Xuân Yến tuyệt vọng kêu la. Tại sao lại như vậy? Tại sao có thể xảy ra chuyện nhục nhã như thế? Nàng nhớ rất rõ ràng, người ở trong mơ chính là nam nhân mặc y phục đen! Thế nhưng trong thực tế, tại sao nàng có thể…có thể bụng đói vơ quàng, đem cái tên…yếu ớt Phượng Dật làm người thế thân chứ.
58 Edit: Eirlys Thơm thơm, mềm mại, ngọt ngào, giống như hương vị bánh hoa mai mẫu phi từng làm. Không! Mùi vị này, so với bánh hoa mai còn ngọt ngào, mềm mại hơn.
59 Edit: Eirlys Gió nhẹ hiu hiu lùa qua cành trúc khiến những chiếc lá lắc lư, phát ra âm thanh xào xạt, mang đến cảm giác thật khoan khoái, trong lành của tiết trời cuối xuân.
60 Edit: Eirlys“Hoàng thượng, người còn sống chứ?”. Dựa lưng trên ghế, Lý Ti Thần uể oải hỏi. “Còn sống”. Phượng Dật nằm trên trường kỉ, thều thào đáp lại.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41