81 Chương 20 : Cô và Lệ Cảnh Trình đã từng tới khách sạn nàyEdit: Rika-----Vinh Thiển đứng chờ ở phía trước lễ tân, Hoàng Phủ Tứ Thiếu gọi điện thoại xong liền ngoái đầu nhìn cô.
82 Chương 21 : Bị đưa đến cửa phòng người khácEdit : Rainie-----Lúc nước sắp sôi đến trào ra ngoài, nước trong nồi cùng hơi nóng cứ vang lên sùng sục. Đầu ngón tay Hạ Nhân gẩy tờ giấy bạc, đang định đụng tay vào thì di động Vinh Thiển đặt ở trên tủ đầu giường vang lên.
83 Chương 22 : Phòng số 1001, đưa thẻ phòng năm đó cho côEdit : Dế Mèn-----Đáy mắt Lệ Cảnh Trình sắc bén và tối tăm, nhưng bây giờ không phải là lúc truy cứu chuyện này, điều quan trọng nhất bây giờ là dập tắt lửa trong người Vinh Thiển.
84 Chương 23 : Hồi ức (Một năm, một kiếp) (Đặc sắc)Edit : Dế Mèn-----“Anh mướn phòng hả?” Vinh Thiển nhướn mày, sắc mặt lúc sáng lúc tối, lại giống như đang kín đáo nghiến răng.
85 Chương 24 : Đối tốt với cô 999 lần, liệu có thể bù đắp một lần tồi tệ năm xưa?Edit : Dế Mèn-----Vinh Thiển sải bước nhanh tới trước phòng 1001. Cánh cửa đóng chặt đang chặn trước mặt cô, cô không do dự giơ tay nhấn chuông cửa.
86 Chương 25 : Thiển Bảo, anh muốn một đứa conEdit : Dế Mèn-----Chất lỏng màu nâu nhạt theo ngực người phụ nữ chảy xuống, màu trắng của cái áo cũng theo đó từ từ loang bẩn.
87 Chương 26 : Cùng có thaiEdit : Dế Mèn-----Khách sạn Imperal, trong một căn phòng. Hạ Nhân quỳ đó không nhúc nhích, cô quỳ đã chừng nửa tiếng đồng hồ.
88 Chương 27 : Xóa sạch?Edit: Rika-----Đôi chân trần dẫm trên mặt đất, lòng Lệ Cảnh Trình nóng như lửa đốt, nhiều bệnh viện như vậy, anh biết tìm đâu?Chờ đến khi anh tìm ra, liệu đứa bé đã bị xóa bỏ hay không?Các loại suy nghĩ phán đoán hiện lên trong đầu anh, người giúp việc đuổi theo ra tới cửa, chỉ thấy bóng dáng Lệ Cảnh Trình đã đi thật xa.
89 Chương 28 : Giữ lại, từng bước uy hiếpEdit: Rainie -----Tay Vinh Thiển bị anh kéo mạnh đến phát đau, khiến cô chỉ có thể lảo đảo đi theo phía sau Lệ Cảnh Trình.
90 Chương 29 : Kết hôn, trở về Lệ giaEdit: : Lưu Tinh-----Vinh Thiển nghe thấy nhắc tới chuyện từ bốn năm, ngực bỗng nhiên đau nhói, vẻ kinh sợ phảng phất trên gương mặt nhỏ nhắn đang dần tái nhợt.
91 Chương 30 : Cả nhà xem cô như bảo vậtEdit: Dế Mèn-----Nền gạch nhà họ Lệ sáng bóng có thể soi được. Lệ Cảnh Trình dẫn Vinh Thiển vào trong, xa xa đã thấy Lệ Thanh Vân và ba bà vợ ngồi ở sô pha.
92 Chương 31 : Quà cưới đau lòngEdit : Dế Mèn-----Thiệp mời được đưa phát cả đêm, Lệ Thanh Vân cũng đã cho người chuẩn bị chuyện đãi tiệc. Bữa trà chiều, người giúp việc lên lầu mời Vinh Thiển xuống.
93 Chương 32 : Kế phản gián (Lộ ra bộ mặt thật)Edit : Dế Mèn-----Lưng vừa tiếp xúc với nệm giường, cả người thấy thoải mái hơn nhiều. Vinh Thiển liền nhắm mắt, chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon, không cần quan tâm tới bao nhiêu người đang đứng trong phòng.
94 Chương 33 : Em tin anh (Âm mưu gây tai nạn xe)Edit: Dế Mèn-----Thẩm Tĩnh Mạn cho đám người giúp việc lui xuống, sự việc hôm nay không cần bàn luận thêm nữa.
95 Chương 34 : Sự thật được phơi bày ( Hoắc Thiếu Huyền đánh nhau với Lệ Cảnh Trình )Edit : Rainie-----Vinh Thiển vừa nằm xuống không lâu sau, Lệ Cảnh Trình đã trở lại.
96 Chương 35 : Biết được chuyện bốn năm trước, trốn tránh sự thật đau đớn (nhất định phải xem)Edit: Rika-----Vinh Thiển đi tới trước thang máy, xoay người liền nhìn thấy Hoắc Thiếu Huyền đi ở phía sau.
97 Chương 36 : Đau đớn tận trái tim (phấn khích)Edit: Rainie – Dế Mèn - Rika---Hai tay ngón cái chạm đến yết hầu của Lệ Cảnh Trình, thậm chí có thể cảm giác được hô hấp dồn dập, dựa vào chút lí trí cuối cùng của Vinh Thiển, tay vừa mới nắm chặt lại đổi thành giữ bả vai anh.
98 Chương 37: Tôi có thể giúp cô rời khỏi anh taEdit: Lưu Tinh-----Vinh Thiển cảm thấy ảo não, sớm không đến, muộn không đến, lại đến vào lúc này. Cô ngồi trở lại chỗ của mình.
99 Chương 38 : Tố cáo Lệ Cảnh Trình cưỡng bứcEdit: Dế Mèn-----Ngón tay Vinh Thiển cứng đờ. Máu trong người chảy ngược về đầu: “Tôi nghĩ mãi cũng không thấy mình đắc tội gì với anh mà nhỉ?”“Cô cũng đâu đắc tội với Lệ Cảnh Trình nhưng anh ta lại tính đủ phương kế giữ cô trong tay.
100 Chương 39 : Giả vờ mệt mỏi vô cùngEdit : Dế Mèn-----Vinh Thiển chống người ngồi dậy. Lệ Cảnh Trình sợ đánh thức cô nên lại xoay người đi về thư phòng.