141 Chương 10 : Lệ Cảnh Trình, tôi đã từng gọi điện thoại cầu cứu anh Edit: Lưu Tinh——-Một chút cảm giác như bay lên không trung, làm cho Vinh Thiển suýt chút nữa thì gào lên.
142 Chương 11 : Hai năm trước ( Thượng ) Edit : Apple + RainieBeta : Rainie——-Hai năm trước. Vinh Thiển vào sân, gần đây sức khỏe của ông ngày càng kém, bác sĩ đến xem, dặn là phải tĩnh dưỡng nhiều.
143 Chương 12 : Hai năm trước ( Hạ )Edit: Dế Mèn——-Là Lệ Cảnh Trình nhận điện thoại. Vinh Thiển có chút vui mừng trong lòng, chỉ cần nhận được điện thoại, cho dù như thế nào anh cũng sẽ không bỏ mặc cô.
144 Chương 13 : Tan nát cõi lòng, nước mắt đàn ôngEdit: Dế Mèn——-Người đàn ông không kịp kêu thảm, lúc té xuống, con dao nhỏ từ cổ Vinh Thiển rơi theo xuống.
145 Chương 14 : Đồng ý quay về bên anhEdit: Dế Mèn——-Lệ Cảnh Trình không chịu quay ra, có thể việc phân tích dữ liệu đã xong rồi. Vinh Thiển chán chường, thỉnh thoảng nhìn sang người đàn ông.
146 Chương 15 : Gọi một tiếng "mẹ"Edit: Lưu Tinh——-Vinh Thiển nắm chặt cái ly trong tay, khẽ mím môi. "Anh đã làm thủ tục ly hôn?"Lệ Cảnh Trình chỉ cảm thấy tóc gáy đều dựng cả lên, nhưng anh là ai chứ, chính là người có khả năng nói dối như cuội mà mặt không đổi sắc, tâm không run rẩy.
147 Chương 16 : Cậu hai "khuynh quốc khuynh thành" của nhà họ LệEdit: Dế Mèn---Thẩm Tĩnh Mạn vẻ mặt nghiêm túc: "Có gây ra được chuyện gì không, cô còn không rõ?"Củng Dụ thờ ơ nhún vai: "Có biếu không cho con trai tôi, nó cũng không thèm.
148 Chương 17 : Bóng đen trong phòngEdit: Lưu Tinh---Hơi thở trở nên nóng hổi, nơi cổ họng khó khăn nuốt khan. Lệ Cảnh Trình ở trước mặt con gái cũng không dám biểu lộ quá nhiều.
149 Chương 18 : Cách xa hắn một chút, hắn là một tên biến tháiEdit: Lưu Tinh——-Lệ Cảnh Trình thử mở lần nữa, xác định cửa thật sự đã bị khóa trái. Anh nghĩ thầm, có lẽ do quá sợ hãi nên cô mới khóa cửa.
150 Chương 19 : Bọn họ đã ly hônEdit: Diệu Linhh——-Ở trong phòng một hồi lâu Lệ Cảnh Trình mới vào phòng bếp ăn cơm chiều, theo thường lệ ăn xong liền ra ngoài.
151 Chương 20 : Lệ Cảnh Trình, anh quỳ xuống! Edit: Dế Mèn---Sắc mặt Thẩm Tĩnh Mạn tái xanh. "Để tôi làm vậy. Thiển Thiển mới đến, có một số thứ bậc lễ nghĩa chưa hiểu.
152 Chương 21 : Muốn cứu cô, trừ phi cưới Thịnh Thư LanEdit: Dế Mèn——-Đầu Vinh Thiển đau như muốn nứt ra, cả người đều thấy đau, da đầu cũng như bị rách.
153 Chương 22 : Năm đó anh ấy cưỡng bức cô cũng bởi vì tôiEdit: Diệu Linhh---Vinh Thiển ôm đầu gối ngồi trên giường, ngoài việc này ra, cô không còn biết phải làm gì.
154 Chương 23 : Anh không dứt bỏ, cô cũng không buông tayEdit: Dế Mèn---Hai bàn tay Vinh Thiển đặt trên đầu gối nắm chặt, gân xanh trên mu bàn tay gồng cứng, tái nhợt.
155 Chương 24 : Hỏi về chuyện năm đóEdit: Dế Mèn——-Lệ Cảnh Trình vừa nói xong, mỗi người mỗi nét mặt. Thẩm Tĩnh Mạn lo lắng hoảng hốt. Sắc mặt Lệ Cảnh Vân cũng thay đổi.
156 Chương 25 : SMX - Ác mộng tái hiện Edit: Lưu Tinh---Vinh Thiển chuẩn bị rời khỏi, đúng lúc Thịnh Thư Lan ở bên kia nhìn sang, vội gọi theo. "Thiển Thiển!"Vinh Thiển đành phải kiên trì bước vào.
157 Chương 26 : Hãy tin tưởng chồng em!Edit: Lưu Tinh——-Thịnh Thư Lan run lẩy bẩy. Trong mắt Thẩm Tĩnh Mạn lộ ra thương tiếc, bà bước về phía cô: "Thư Lan, con làm sao vậy? Sao lại thành ra thế này?""Mẹ —— "Thẩm Tĩnh Mạn vươn tay ra định ôm Thịnh Thư Lan lại bị Lệ Cảnh Tầm hung hăng gạt đi: "Đừng đụng vào cô ấy!""Con làm vậy là có ý gì?""Có ý gì các người còn không hiểu sao?" Lệ Cảnh Tầm cười lạnh: "Tôi thật không ngờ ngay cả Thư Lan các người cũng làm hại.
158 Chương 27 : Trầm luân thành nghiệnEdit: Dế Mèn-----Trên đường trở về, Vinh Thiển ngã ra sau ghế phụ, nhắm mắt nghỉ ngơi. Cuộc chiến đấu trí này làm người ta mệt mỏi, chẳng ai cảm thấy vui vẻ.
159 Chương 28 : Thiển Bảo, em có yêu anh không?Edit: Dế Mèn-----Nhiệt độ trong phòng cũng từ từ cao lên một cách mơ hồ, nhìn người trước mặt dâng tới một cảm giác không thực.
160 Chương 29 : Tống Trĩ Ninh là hoa đào* của anh phải không?Edit: Dế Mèn-----(* Hoa đào còn có ý chỉ "mối tình")Tống Trĩ Ninh suy đoán sắc mặt anh, từng nét, từng nét một đều không bỏ qua.