101 Chương 40 : Con tôi không thể có người cha là kẻ cưỡng bứcEdit : Dế Mèn-----Tên người đó được cô lưu tên là “mười ba”. Vinh Thiển thấy hắn đang online.
102 Chương 41 : Tối hôm qua sao anh lại làm thế với em?Edit : Dế Mèn-----Lệ Cảnh Trình với tay qua trước ngực Vinh Thiển, đợi Vinh Thiển ngồi vững lại anh vội hỏi: "Không có sao chứ?""Không sao.
103 Chương 42 : Hình như cô ấy (anh ấy) đã biết sự thậtEdit: Dế Mèn-----Thẩm Tĩnh Mạn nhìn con trai: "Nó làm gì cô?"Tay Kỷ Lưu Gia nắm cổ áo sâu mà kéo thật mạnh: "Bác gái, bác phải làm chủ cho con.
104 Chương 43 : Không cho anh cùng vào phòng sinhEdit: Lưu Tinh-----Xe rất nhanh đi tới bệnh viện, vú nuôi và Thẩm Tĩnh Mạn cùng ngồi trên xe. Lệ Cảnh Trình đã chuẩn bị tốt phòng sinh, anh ôm Vinh Thiển đi vào.
105 Chương 44 : Mẹ của đứa trẻ, vĩnh viễn chỉ có một ngườiEdit: Rika-----Lệ Cảnh Trình bị hỏi, lúc Thịnh Thư Lan ôm Gạo Nếp đi thay tã, anh căn bản cũng không nghĩ nhiều lắm.
106 Chương 45 : Trốn điEdit: Rainie & Rika-----Thịnh Thư Lan hơi nhếch môi, một chút cay đắng cũng theo đó mà lộ ra. Thẩm Tĩnh Mạn sắc mặt nặng nề, phất tay với người làm: "Cô đi trước đi.
107 Chương 46 : Vinh Thiển, anh yêu em cũng là sai sao? (Cao trào)Edit: Dế Mèn-----"Thiển Thiển. " Ông ngoại ngồi vào gọi cô. Vinh Thiển lấy lại tinh thần, tầm mắt xẹt qua căn phòng thủy tinh, nơi anh xây cho cô.
108 Chương 47 : Cấm yêuEdit: Dế Mèn-----Vinh Thiển mở miệng hít một hơi lạnh. Cô có thể cảm giác một luồng nhiệt đang phả bên gáy mình. Ký ức đêm đó cứ vậy ồ ạt đổ về.
109 Chương 48 : Đã mất ba còn mất mẹ nữa sao?Edit: Diệu Linhh – Dế Mèn-----Vinh Thiển từ từ mở mắt, nhìn về phía Lệ Cảnh Trình, chậm rãi mở miệng: "Bây giờ anh có thể cho tôi nhìn mặt con chưa?"Lệ Cảnh Trình lạnh lùng nới lỏng vòng tay, như thể lời nói ấy đả thương anh vậy.
110 Chương 49 : Lệ Cảnh Trình, tôi phải điEdit: Lưu Tinh-----Vinh Thiển ôm Gạo Nếp ngồi trong phòng khách, vú nuôi một tấc cũng không rời khỏi. Đây là Lệ Cảnh Trình đã dặn dò trước, nếu anh không có ở Đế Cảnh thì bà phải canh chừng mẹ con cô 24/24.
111 Chương 50 : Cuộc đời tôi, từ nay về sau không hề có anh (cao trào)Edit: Dế Mèn-----Vinh Thiển xoay người, bình tĩnh nhìn về phía anh: "Tôi biết anh trước giờ luôn nói không tính toán gì hết, nhưng hôm nay tôi thật sự phải đi.
112 Chương 51 : Gặp mặt cũng không đượcEdit: Dế Mèn-----Thẩm Tĩnh Mạn nghe tiếng thét liền quay đầu lại nhìn. Lệ Cảnh Trình nằm trên đùi Thịnh Thư Lan không nhúc nhích.
113 Chương 52 : Ba năm sau (phấn khích)Edit: Rika-----Ba năm sauGạo Nếp bốn tuổiGần đây, trên tivi có chiếu chương trình: “Bố ơi, mình đi đâu thế?”Trong đó có một vài ông bố rất đẹp trai, giàu có, cũng có thân phận đặc thù, người thì là diễn viên, người thì là vận động viên nổi tiếng, có người thì là người mẫu, duy chỉ có một người bố là ông chủ lớn mà thôi.
114 Chương 53 : Ôm con gái vào lòng (phấn khích)Edit: Rika-----Lệ Cảnh Trình đưa mắt nhìn. Trên sân khấu, ánh đèn chiếu vào người cô tạo ra vẻ mông lung, gương mặt có vẻ hư ảo không thật.
115 Chương 54 : Là con trai tôi sao? (đặc sắc)Edit: Diệu Linhh-----Con bé quay qua, dùng giọng ngọt ngào nói: "Ba ba, con chơi cùng cô và em trai. "Thịnh Thư Lan chạy qua, Vinh Thiển đang ôm Tụng Tụng trong lòng, vẫn im lặng chưa nói gì mà chỉ nhìn xuống một cái.
116 Chương 55 : Ngang nhiên đoạt con! (đặc sắc)Edit: Lưu Tinh-----Lệ Cảnh Trình lâm vào trầm tư. Tống Khiêm cảm thấy vô cùng có khả năng: "Cô ấy tuy hận cậu, nhưng đứa nhỏ dù sao cũng là con của hai người, huống hồ cũng đã từng sinh con, khẳng định sẽ càng mềm lòng.
117 Chương 56 : Muốn giám định ADN (Được ở cùng con gái)Edit : Dế Mèn-----Ba năm trước lúc cô bỏ đi, cả khi cô mua quần áo, nhờ Lệ Cảnh Trình mang về cho con cũng không được.
118 Chương 57 : Kêu một tiếng “mẹ”Edit : Dế Mèn-----Thẩm Tĩnh Mạn quay về Lại Hải nhưng không ở lại lâu, ngày hôm sau lại bay trở về Nam Thịnh. Bà đưa đồ cho người trung gian, sau đó bắt đầu theo dõi diễn biến, chờ đợi trò hay trên sân khấu.
119 Chương 58 : Người khác muốn chạm vào cô? Mơ tưởngEdit: Dế Mèn & Rika-----Gạo Nếp không dám nói, đôi mắt to tròn đen láy nhìn anh, nước mắt vòng quanh hốc mắt, vẻ mặt giống như sợ hãi, giống như khó có thể tin.
120 Chương 59 : Soi đèn cho cô trở vềEdit : Dế Mèn-----"Anh, anh làm sao?" Đạo diễn dè dặt mở miệng. "Bảo anh ấy quay mặt đi, cứ nói cho tôi biết phải làm thế nào là được.