1 Hoàng hôn buông xuống, ta siêu vẹo nằm trên chiếc giường nhỏ chán chường mà ngáp. Chính giữa sân đang diễn một đoạn kịch nữ truy nam gọi là “Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình”, thật là tầm thường.
2 Trời tháng tư gió nhẹ mang theo hơi thở ấm áp, thời tiết trong xanh sáng sủa, thật sự thoải mái. Bạc Hương vô cùng hăng hái đi đến cái hồ phía sau hậu viện cho cá ăn.
3 Kỳ thật trước khi Tiêu Tị trở về, Bạc Hương liền nói gần nói xa hỏi qua hạ nhân trong phủ sự tình phát sinh trong ba năm vừa rồi mà nàng không hề hay biết.
4 Cổ tay của Bạc Hương bị thương quá sâu, nửa năm sẽ không thể đánh đàn. Bạc Hương nói với Tiêu Tị, lúc với lấy cây cầm chẳng may làm đổ mấy bình hoa, bị ngã nên mới bị thương thế này.
5 Bạc Hương cố tình nói thật to gọi người qua, hắc y nhân thấy khó có thể ra tay liền rút khỏi. Bạc Hương đắc ý cười, vừa mới quay người thì nhìn thấy Tiêu Tị mâu trung thâm trầm nhìn nàng không chớp mắt.
6 Tranh Hoành có một thái độ làm người vô cùng cao ngạo thế nhưng đối với Tiêu Tị lại có giao tình rất tốt. Tiêu Tị vừa mở miệng, Tranh Hoành không cần hai lời liền đáp ứng, cùng Tiêu Tị hướng về phía phủ tướng quân.
7 An Viễn tướng quân Tiêu Tị tư thông với dân tộc Khương, có mưu đồ gây rối, bằng chứng như núi, không thể chối cãi. Hoàng thượng hạ chỉ bắt toàn bộ người trong phủ tướng quân cho vào đại lao, chờ xét xử.
8 Bạc Hương cưỡi ngựa đi suốt ngày suốt đêm, không đến năm ngày đã đến Đồng Liêu quan ngoại. Chiến sự bùng nổ, ở tường thành, quân sĩ của Vân Nam vương đều đang chấn thủ, Bạc Hương phải quay ngựa hướng về phía rừng sâu mà đi, nàng nghĩ Tiêu Tị hẳn là phải ở đó xây dựng cơ sở tạm thời.
9 Bạc Hương tỉnh lại thì đã là mười ngày sau, vén rèm cửa lên, một người xuất hiện, gương mặt có chút lạ lại có chút quen: “Bạc Hương ngươi tỉnh rồi sao?”
“Người là… Tần Mang?”
Tần Mang gãi đầu: “Ngươi còn nhớ rõ ta sao?”
Bạc Hương từ nhỏ đã sắp đặt bên người rất nhiều thiếu niên cùng bồi nàng tập võ, Tần Mang là một trong số đó.
10 Ta thi pháp làm cho Bạc Hương mê man, lấy pháp lực rồi dựa vào hình dáng của nàng biến ra một cái tinh mị. Tinh mị kia thấu hiểu lòng người, trong lòng Tiêu Tị thích nữ tử dạng gì nó cũng có thể biến thành dạng đó.