81 Ngự hoa viên Bóng cây xanh biếc , cây cao bụi thấp, sắc màu rực rỡ là ấn tượng đầu tiên của Trác Tình với ngự hoa viên, bất quá sau một hồi nàng có chút cảm giác say xe, nàng rốt cục biết Lâu Tịch Vũ vì sao muốn đem mình mặc thành cây thông nô-en, bởi vì lúc này , nếu người mặc một thân tố y mới thực sự là ngoại tộc! Trác Tình âm thầm may mắn, thật tốt, nàng chỉ đem làn váy thật dài rơi xuống đất kia cắt bỏ, vốn váy có năm tầng chỉ mặc ba tầng, đầu đầy kim trâm đã bỏ bớt một nữa, thế nhưng trang sức bằng vàng, vòng tay phỉ thúy, ….
82 Ngự thư phòng Trên bàn dài lớn đặt một chồng tấu chương cao ngất, lễ mừng sắp đến,sự việc các bộ khởi tấu cũng càng ngày càng nhiều, hắn như thế để Túc Lăng truy hồi hoàng kim , thực sự cũng là nhu cầu ngân lượng cấp bách của quốc khố.
83 Lúc này trong hồ sen trì, nhảy xuống một đám thị vệ,giữa lá sen đầy người hỗn loạn một mảng, bọn họ đều hướng Lâu Tịch Nhan bơi đến, căn bản không ai quan tâm cứu người.
84 Trích Tinh các Ngoài cửa sổ ánh nắng ấm áp, Trác Tình nằm ở trên giường, không biết tâm tình hiện tại của chính mình nên dùng cái gì đến hình dung! Bên giường, Lâu Tịch Nhan nhẹ nhàng thổi thìa thuốc, xác định không nóng, mới ôn nhu đưa đến bên miệng nàng,ánh mắt sủng ái nhìn nàng, lúc này độc dược cũng muốn uống đi! Trác Tình trong lòng khóc thét một tiếng, vẫn là hé miệng đem kia một thìa thuốc đông y nuốt xuống.
85 Lâu Tịch Vũ sợ hãi nuốt nước bọt, hướng bên cạnh ngồi xuống, nàng bỗng nhiên nghĩ, này tẩu tử có chút kỳ quái, loại chuyện đáng sợ này nàng nhưng một bộ dáng hăng hái bừng bừng….
86 Lúc Lâu Tịch Nhan cùng Trác Tình đi ra Lãm Nguyệt lâu liền thấy đã có mấy tốp thủ vệ vây quanh viện của Tịch Vũ, trong lòng hai người đều có dự cảm không tốt, ăn ý hướng viện Lâu Tịch Vũ chạy tới.
87 Lâu Tịch Vũ vừa thay xong y phục, ngoài cửa liền vang lên tiếng gõ cửa , Trác Tình nhìn nàng một cái, Lâu Tịch Vũ gật đầu, lúc này Trác Tình mới lên tiếng :”Vào đi.
88 (Chương này có những đoạn khám nghiệm tử thi, ta k biết rõ lắm nên dịch k chắc chắn sẽ chính xác, nhưng ta sẽ cố gắng diễn đạt cho rõ chút, nếu có chỗ nào hơi mâu thuẫn tý.
89 Bóng đen từ xa đến gần, tốc độ rất nhanh, thế nhưng nghe thấy tiếng bước chân có chút hoảng loạn, Trác Tình híp mắt nhìn lại, đối phương có bốn người, trong tay đều cầm trường kiếm, một đường hướng phía trước chạy vội, thỉnh thoảng còn quay đầu lại nhìn xung quanh, tựa hồ đang tránh né người nào.
90 Từ viện Lâu Tịch Vũ trở về đã gần giữa trưa, Trác Tình quyết định ăn trưa liền đi tìm Đan Ngự Lam, còn chưa đi đến phòng khách, ở đường nhỏ trong viện liền nhìn thấy Lâu Tịch Nhan từ đối diện đi đến, Trác Tình ngạc nhiên nói :”Tịch Nhan? Buổi trưa chàng rất ít trở về, là có chuyện gì sao?” Lâu Tịch Nhan nhìn nàng, ôn nhu cười trả lời :”Có việc.
91 “Tô Mộc Phong?” Chính giữa trưa, dưới lầu trên đường lớn ồn ào vô cùng náo nhiệt, thế nhưng hắn lại dễ nhận thấy nhất, bạch y ở giữa phố xá sầm uất có vẻ phá lệ chói mắt, bước đi chậm rãi, tựa hồ tất cả tiếng động ồn ào đều không gần được người hắn,không ít người đều hướng ánh mắt hâm mộ nhìn hắn, thế nhưng kia khí chất đạm mạc xa cách lại làm cho người ta không tự giác cảm thấy không dám thân cận.
92 Đêm Trích Tinh Các Đêm hè có chút oi bức, gió đêm quất vào mặt làm cho người ta có một loại cảm giác say rượu, Trác Tình nửa dựa vào trước cứa sổ, nhìn chằm chằm trên đỉnh đầu đầy sao lấp lánh, nhẹ giọng nói :”Ta rốt cuộc biết, ở đây vì sao gọi Trích Tinh Các.
93 Cố Vân mặt vô biểu tình, vẻ mặt uể oải hướng nàng đi đến, Trác Tình tiến lên nghênh đón,cười nói:”Ngươi cuối cùng cũng đã về. ” Hôm nay là sáng sớm ngày thứ chín, Vân xuất hiện ở trong dự liệu của nàng, nhìn ánh mắt lãnh liệt cùng vẻ mặt băng lãnh của nàng, Trác Tình đoán rằng Vân mấy ngày nay nhất định cũng không có hảo hảo ngủ một giấc, trạng thái thân thể của nàng thực sự khác hẳn với thường nhân, người bình thường càng là mệt mỏi tinh thần lại càng là tan rã vô lực, nàng lại càng sắc bén nhạy cảm, cũng không biết là cái gì cấu tạo! Túc Lăng cư nhiên cũng trở về, như thế ngoài dự liệu của nàng, Trác Tình giương mắt nhìn lại,nhịn không được ho nhẹ một tiếng che giấu ý cười :“Túc tướng quân? Ngươi….
94 “Cái gì?” Ngô Chí Cương bỗng chốc từ trên ghế đứng lên vọt tới bên cạnh bình phong, chỉ vào Trác Tình, Ngô Chí Cương tức giận kêu lên :” Đây là chuyện không có khả năng, nữ nhi của ta thái độ làm người quy củ, trong sạch, tuyệt đối không có khả năng mang thai ! Ngươi …ngươi dựa vào cái gì kết luận nàng mang thai?” Trác Tình sắc mặt như thường nghênh đón ánh mắt chỉ trích của Ngô Chí Cương, lạnh giọng trả lời:”Người chết bụng rõ ràng nhô lên, hơn nữa nàng cũng không phải là xử nữ…” “Bụng nhô lên liền nhất định là mang thai sao? Qủa thực là hoang đường!!” Đáng tiếc Trác Tình nói còn chưa xong, Ngô Chí Cương đã nghe không được mà rít gào :”Nhứ Nhi khi còn sống thường nói mình bị đau bụng, có thể ….
95 (* Khách quý tới cửa ) Xe ngựa ở trước cửa thừa tướng phủ dừng lại, Trác Tình xốc lên màn xe liền thấy trước cửa đặt mấy cái rương lớn, người hầu đang chuyển vào bên trong, đi vào bên trong phủ, mới phát hiện trong phủ càng thêm náo nhiệt, người đến người đi , có bàn có rương, có gia cụ, còn có bưng hoa hao thảo thảo cũng không biết muốn làm gì.
96 Duyệt Lai trà trang “Ba nghìn lượng!!Ngươi xác định?!” Kiền Kinh một đôi mắt phượng lòe lòe phát sáng, một bộ lưu manh, thẳng tắp nhìn chằm chằm Trác Tình.
97 Giang Hân bỗng nhiên ngừng cười, nhìn chằm chằm Cố Vân, cười lạnh nói :”Ta nói rồi, ta căn bản chưa thấy qua cái gì ngọc bội, các ngươi không tin, có thể tùy tiện lục soát!” Tùy tiện lục soát? Hắn ung dung tự tin như thế, là làm ra vẻ hay là hắn đã có chuẩn bị?! Cố Vân sắc mặt lạnh lẽo, thấp giọng nói :”Lục soát!” Trình Hàng Lữ Tấn liếc mắt nhìn nhau, không rõ Cố Vân vì sao như vậy kiên định cho rằng Giang Hân chính là hung thủ, nếu Giang Hân cũng đồng ý lục soát, bọn họ liền lục soát đi.
98 Tô phủ Tô gia định cư ở Tinh Phong thành , thành thị phồn hoa nhất Khung Nhạc quốc ngoại trừ kinh thành, tòa nhà ở chỗ này bất quá là biệt viện của Tô gia ở kinh thành mà thôi, Tô gia không hổ là âm nhạc đại gia, cho dù chỉ là một biệt viện cũng trang trí thanh nhã thoát tục, khắp nơi đều lộ ra một loại khí tức phong nhã yên tĩnh.
99 Đêm trăng chưa rõ Trong phòng trọ tầng hai tiểu lâu, cửa sổ bán mở , mấy thân ảnh hoặc đứng hoặc ngồi, có người sắc mặt không kiên nhẫn, có người lạnh lùng không nói gì, có người lãnh đạm, có người thấp thỏm nóng nảy, nhưng con mắt đều ăn ý trừng mắt nhìn tòa dân trạch bên cạnh.
100 “Mộc Phong?” Nghênh đón tầm mắt thâm trầm của Tô Mộc Phong , Cổ Nguyệt Hinh chỉ cảm thấy thân ở trong hầm băng,cư nhiên không tự chủ được khẽ run lên, cúi đầu Cổ Nguyệt Hinh dứt khoát không nhìn tới hắn.