1 Editor: Hồng NhungBeta: Búnn“Nương tử, nương tử ta có thể bú sữa mẹ được hay không?”Giọng nam đáng yêu mang theo mười phần tò mò, người nghe được cảm thấy ngại ngùng, rõ ràng là câu nói đầy ái muội, nhưng phát ra từ miệng của một nam nhân với chỉ số thông minh dừng lại ở mức năm tuổi, thì nghe thấy có chút khôi hài.
2 Lúc này, mặt Quân Mặc Hiên đã đen thành một mảng, yên lặng hít một hơi thật sâu, đè nén lửa giận trong lòng. Hắn sợ mình không nhịn được trực tiếp bóp chết nha đầu Dạ Hi chết tiệt này.
3 “Tiện nhân. ” Liễu Diệu Linh nổi giận mắng, vận nội lực, vung trường tiên lên công kích Dạ Hi. Dạ Hi đồng loạt bắt được roi của Liễu Diệu Linh, kéo nhẹ, roi da vốn dĩ đang nằm trong tay Liễu Diệu Linh ngay sau đó đã nằm trong tay Dạ Hi.
4 “Ngươi không phải là đối thủ của ta, thừa dịp tâm tình cô nãi nãi ta đang tốt, nhanh chóng biến đi, bằng không ta không cam đoan kết cục của ngươi sẽ tốt hơn so với Liễu Diệu Linh đâu.
5 Khóe miệng nam nhân mang mặt nạ run lẩy bẩy, dáng người hắn giống cột nhà? Tổn thương tự tôn, nha đầu kia thật đúng là dám nói, vừa rồi không biết là ai nhìn tới mê mẩn.
6 Rốt cuộc Dạ Hi là người như thế nào, trải qua một ngày tiếp xúc, những tin đồn về nàng, Quân Mặc Hiên một chữ cũng không tin. Hôm nay là ngày Quân Mặc Hiên phát bệnh, vốn đang ở dưới đáy hồ chờ đủ sáu canh giờ thì hắn có thể khắc chế được hung bạo trong cơ thể.
7 Lời này vừa nói ra, bọn hạ nhân liền tự tát vào mặt như điên, lúc này, trong sảnh vang lên tiếng tát tay kịch liệt. Dạ Hi hài lòng, Quân Mặc Hiên cũng cười.
8
9
10 Sau khi từ hoàng cung trở về, Dạ Hi trải qua vài ngày yên bình. Quân Mặc Hiên vẫn như cũ mỗi đêm mò về phía uống sữa, thường làm Dạ Hi dở khóc dở cười.
11
12
13 Không nắm được, nhận thức của Quân Mặc Hiên về Dạ Hi càng thêm thâm sâu, nếu như lần trước nàng mà ra tay ngoan độc với mình, lấy tâm tình lúc đó của nàng nói không chừng đầu hắn cũng chuyển nhà rồi.
14 Đêm đó, sau khi biết được tin này, Dạ Viễn Thiên mất bình tĩnh, vì thế, lệnh cho Âu Quý Tình đi mời tôn thần Dạ Hi này quay lại. Nói đến cùng, chuyện này là do Dạ Ngữ gây nên, vạn nhất thái tử có đổ trách nhiệm đến phủ tướng quân, ít nhất còn có thể dùng Dạ Hi làm kẻ chết thay.
15 “Người của ta, bà cũng dám động?” Dạ Hi lạnh lùng nhìn Âu Quý Tình, lực đạo trong tay gần như muốn bóp nát Âu Quý Tình. “Dạ Hi, ngươi cũng không khỏi quá kiêu ngạo rồi.
16 Nhìn biểu tình táo bón trên mặt tên hái hoa tặc, Dạ Hi tiếp tục truy hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại bắt ta?” Dạ Hi mất kiên nhẫn, Âu Quý Tình này sao lại tìm một tên sát thủ ngốc như vậy chứ.
17 Hắn không dám động thủ với chủ nhân của Long Môn, đành phải trút hết tức giận lên người đám hắc y nhân kia. Trong nháy mắt, trận chiến kéo dài, tình hình càng ngày càng đẫm máu.
18 Kỳ thật Hoa Hồ Điệp không biết, Quân Mặc Hiên còn có một mặt tính cách khác, đó chính là vô cùng phúc hắc vô sỉ, điểm này, trong tương lai không lâu, Hoa Hồ Điệp đã được cảm nhận sâu sắc.
19
20