Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tẩy Oan Tập Lục

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Thể loại: Xuyên không, cung đình, giang hồ, cường nam cường nữ. Độ dài: 112 chươngEdit: Tuyết VũBeta: Hạ VũPhúc hắc thừa tướng —– Khốc tình pháp y. Nàng rất muốn mắng thô tục!Nàng là cảnh giới kiêu ngạo, những năm gần đây trẻ tuổi nhất chủ kiểm pháp y, chẳng hiểu tại sao xuyên qua đã muốn không đủ hay ho, còn âm kém dương sai gả vào nhà giàu có, không, phải nói là đưa vào nhà giàu có, thân phận của nàng chết tiệt là một kiện lễ vật!!Mọi người đều nói Lâu tướng anh hùng xuất thiếu niên, chẳng những văn võ song toàn, trí dũng gồm nhiều mặt, hơn nữa tao nhã, cá tính trầm ổn, những người này đều là mù sao?Nàng muốn nói, hắn kia kêu đa mưu túc trí, âm hiểm xảo trá, tâm tư bí hiểm…Lâu Tịch Nhan không hiểu, nàng rõ ràng là một người mặt sẹo, trong miệng thỉnh thoảng nhắc đi nhắc lại bộ phận thân thể người là một quái nữ nhân, vì cái gì hắn không có cách nào dời tầm mắt, thậm chí phá lệ muốn cùng nàng thường xuyên sống chung một chỗ, cho dù là trò chuyện chút hắn và nàng đều rất coi nhẹ ~ chuyện nhà, rất kì quái.

Danh sách chương Tẩy Oan Tập Lục


Chương 21: Quyền Cước Tương Hướng*

21 ( *Chắc là ý chỉ hai bên đánh nhau… cãi nhau… ) Lúc Trác Tình còn đang buồn bực, cửa phòng phút chốc mở ra, thân ảnh cao to của Mặc Bạch xuất hiện ở bên trong cánh cửa, khuôn mặt vốn lạnh lùng lúc này càng lộ ra một cỗ lạnh lẽo, hắn thô lỗ đem một nữ tử khoảng 30 tuổi thỉnh ra ngoài cửa, nữ tử vẻ mặt không cam lòng liên tiếp quay đầu lại, Mặc Bạch vai dày rộng chắn đường nhìn của nàng, nữ tử hung hăng trừng hắn một cái, nổi giận đùng đùng đi ra.


Loading...

Chương 22: Quái Bệnh (thượng)

22 “Cái gì?” Tiết Nhàn Tâm sửng sốt, liếc Trác Tình một cái, căn bản không đem nàng để vào mắt, không kiên nhẫn kêu lên: “Ở đâu ra ả điên dám ở trong tướng phủ dương oai, đem nàng đuổi ra khỏi phủ cho ta.


Chương 23: Quái Bệnh (hạ)

23 Dương Mộ do dự chẳng biết làm như thế nào cho phải, Trác Tình bất đắc dĩ lắc đầu, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Trác Tình nhấc chân bước đến bên giường, leo lên trên giường, nửa quỳ ở bên cạnh Lâu Tịch Nhan, hai tay đỡ bờ vai hắn, muốn nâng hắn dậy, thế nhưng không nghĩ tới Lâu Tịch Nhan thoạt nhìn gầy thế nhưng cơ thể thập phần rắn chắc, nặng muốn chết.


Chương 24: Hoàng Thượng Giá Lâm

24 “Không cần nghênh giá!” Theo một đạo thanh âm nam vội vàng nôn nóng cùng bá đạo uy nghi vang lên, cửa cũng bị mạnh mẽ đẩy ra, hầu như là cùng lúc, trong phòng vốn ánh nến sáng sủa, bị Mặc Bạch nhẹ nhàng phất tay áo một cái, lại chỉ để lại một ngọn nến với ánh sáng yếu ớt, cái khác toàn bộ bị tắt.


Chương 25: Cây Bông Gòn

25 Ngày xuân nắng sớm kiều diễm ấm áp, nhẹ nhàng chiếu lên thân người rất thoải mái, đêm qua bầu trời tối đen, không có hảo hảo nhìn kỹ tiểu viện này, tỉ mỉ xem lại, Trác Tình không thể không nói, Lâu Tịch Nhan phẩm vị* rất tốt, tiểu lâu ở phía sau sân nhỏ, trước lâu có một mảnh đất trống nhỏ, bày một bộ bàn ghế đá, đứng ở chỗ này ngắm phong cảnh, làm cho thần thanh khí sảng, bởi vì giương mắt nhìn lại chính là một hồ nước gần như nhìn không thấy bờ, cùng với màu xanh phía chân trời tiếp xúc với nhau, mênh mông mà yên ả.


Chương 26: Ôn Tuyền Tiểu Uyển (thượng)

26 “Là ta cho nàng lá gan. ” Thanh âm trầm thấp mềm nhẹ vang lên, Tiết Nhàn Tâm lúc đầu còn dương nanh múa vuốt khuôn mặt trong nháy mắt vẫn tràn đầy tươi cười xoay người qua liền biến thành vẻ mặt đau lòng, vạn phần săn sóc nói: “Tịch Nhan à, ngươi sao lại đi ra, bệnh mới tốt, ra hứng gió cảm lạnh thì làm sao.


Chương 27: Ôn Tuyền Tiểu Uyển (hạ)

27 Bên tai là thanh âm lá cây xào xạc, tiếng nước chảy khe khẽ, trong không khí cũng tràn ngập mùi ẩm ướt của rừng cây, hơi nước nhàn nhạt lượn lờ vờn quanh, rất thoải mái.


Chương 28: Nghiệm Minh Chính Thân *

28 (*Ý là kiểm tra xem có đúng là người đó không. ) Vô lại? Lâu Tịch Nhan nhẹ nhướng mi, được rồi, vậy hắn để nàng nhìn xem cái gì thật là vô lại! Trác Tình chờ Lâu Tịch Nhan phản bác, ai biết đối diện bỗng nhiên không có tiếng động, ngay cả tiếng nước cũng không nghe thấy.


Chương 29: Kiền Kinh

29 Ôn tuyền tiểu uyển chính sảnh. Ánh trăng quyến rũ mà đa tình, gió đêm từng cơn quất vào người, hương hoa thấm ruột gan, cây cối xanh ngắt, nước chảy róc rách, hơi nước lượn lờ, trong chính sảnh hương trà thơm ngát, ánh nến sáng rực, tất cả đều rất tốt đẹp, chỉ là bầu không khí có chút sốt ruột cùng có chút xấu hổ có chút quỷ dị có chút… Lâu Tịch Nhan cùng Trác Tình đều đã thay y phục ướt ra, Lâu Tịch Nhan ngồi ở ghế chủ thượng, trên tay bưng một chén trà, khóe môi như trước khẽ giương, đôi mắt híp lại nhìn chằm chằm chén trà trong tay, im lặng không lên tiếng, cũng không nhìn ra là vui hay giận.


Chương 30: Tiểu Cô Nương Thất Tình

30 “Mang đi ta không ăn!” Sau tiếng thét chói tai, là tiếng bát đĩa rơi xuống. Tiểu nha đầu đưa cơm run rẩy đứng một bên chẳng biết như thế nào cho phải, Trác Tình đối nàng khoát khoát tay, làm cho nàng rời khỏi.


Chương 31: Như Vậy Không May (thượng)

31 Màn đêm buông xuống, trăng treo đầu cành, đã là giờ hợi (9 -11h đêm), trong chính sảnh, như trước đèn đuốc sáng trưng, Lâu Tịch Nhan ngồi ở trên ghế chủ vị, ngón trỏ nhẹ nhàng gõ gõ tay ghế, một cái một cái, thanh âm không lớn, thế nhưng ở trong chính sảnh vắng vẻ, lại có vẻ dị thường rõ ràng.


Chương 32: Như Vậy Không May (trung)

32 Trác Tình còn không có nghĩ ra cách gì, chợt nghe thấy bên tai vang lên một đạo kình phong, tiếp đó chính là một chuỗi tiếng động không nhỏ. Nhìn kỹ lại, một hòn đá to bằng nắm tay một đường hướng vào cửa động bay tới, Trác Tình lưng phát lạnh, nàng rõ ràng không hề động, đâu tới tảng đá!! “Ai?” Trong sơn động, giọng nam đề phòng gầm nhẹ.


Chương 33: Như Vậy Không May (hạ)

33 Nhìn phi đao toàn bộ rơi xuống đất, đại hán hài lòng cười ha hả, nghe thật chói tai, thu hồi thiết liên, đại hán đem Trác Tình đẩy sang một bên, chỉ vào Kiền Kinh cười nói: “Tiểu tử thối, lão tử tiễn ngươi gặp diêm vương.


Chương 34: Rốt Cục Được Cứu!

34 Ôn tuyền tiểu uyển chính sảnh. “Tịch Nhan. ” Lâu Tịch Nhan xuất thần nhìn một hướng, sắc mặt trầm xuống, trong tay trà nghiêng gần như muốn đổ ra. Tề Thiên Vũ kêu một tiếng, hắn lại không hề phản ứng, Tề Thiên Vũ nhíu mi, lần nữa kêu lên: “Tịch Nhan?” Lâu Tịch Nhan lấy lại tinh thần, nhìn về phía Tề Thiên Vũ, hỏi: “Có tin tức sao?” Bao lâu rồi không gặp qua Tịch Nhan như vậy tinh thần không yên? Hắn là đang lo lắng Thanh Phong?! Đoán không ra Lâu Tịch Nhan tâm tư, Tề Thiên Vũ cũng không nói cái gì, chỉ lắc đầu, trả lời: “Không có, trà của ngươi lạnh rồi.


Chương 35: Quả Nhiên Là Cao Thủ

35 Lâu Tịch Nhan thẳng tắp hướng nàng đi tới, Trác Tình đứng lên, hỏi: “Ngươi sao lại đến đây?” Thân thể hắn không thích hợp vận động kịch liệt, hơn nữa hiện tại khí trời xấu như thế.


Chương 36: Dự Tiệc

36 Ánh trăng mới lên, ánh dương quang chưa tan hết ấm áp, trăng sáng cũng đã phóng xuất nhu tình, Hoán Dương thành vào đêm trút bỏ tiếng huyên náo ồn ào cùng phức tạp của ban ngày vẫn như cũ hiển hiện ra rõ ràng nó là Khung Nhạc đệ nhất thành với khí tức vương giả đặc biệt.


Chương 37: Cung Yến (thượng)

37 Ngoài điện Càn Dương. Trác Tình cúi đầu, đi theo bên cạnh Lâu Tịch Nhan, đi không được mười phút, chợi nghe phía trước truyền đến thanh âm ồn ào náo nhiệt, Trác Tình ngẩng đầu nhìn qua, cách đó không xa đèn cung đình lượn lờ, ánh nến sáng trưng, một tòa đại điện hùng vĩ hoa mỹ hiện ra trước mắt, này tòa cung điện chiếm diện tích rất lớn, cảm giác so với kiến trúc cố cung Bắc Kinh càng thêm hùng vĩ, có lẽ nói, khi nhìn cố cung là một loại tư tưởng tham quan, khi đó hoàn cảnh thay đổi, đã không thể lĩnh hội được cái loại hoàng gia khí thế này, hiện tại nhìn đến cung điện trước mắt, cung nữ, thái giám, thị vệ, đại thần mỗi người đều là chân thật, Trác Tình không hiểu sao có một loại cảm giác hoảng hốt.


Chương 38: Cung Yến (trung)

38 Vào trong điện, Trác Tình thật sự là mở rộng tầm mắt, cung điện rộng lớn không sai biệt lắm cùng sân bóng lớn như nhau, tất cả kết cấu đều là bằng gỗ, mỗi một xà nhà, cột trụ đường kính ít nhất cũng hơn một thước ba (>30cm).


Chương 39: Cung Yến (tái Trung)

39 “Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!” Từng tiếng từng tiếng hô lớn ở lúc hoàng thượng cùng hoàng hậu bước vào đại điện bắt đầu vang lên, Trác Tình thoáng ngẩng đầu, híp mắt nhìn qua, Yến Hoằng Thiêm thân mặc minh hoàng tinh ti lễ phục, thắt lưng phối bạch ngọc, đầu đội ô kim ngọc quan (chắc là mũ vàng của vua ý), hàn mâu như trước bức người, phối thượng này thân quần áo, đủ khiến cho người ta không dám nhìn thẳng, trên thực tế ngoại trừ Trác Tình nhìn trộm, cũng đích xác không ai dám ngẩng đầu.


Chương 40: Cung Yến (hựu Trung)

40 Nếu như là thoát y vũ, nàng nhưng thật ra rất có hứng thú nhìn, Trác Tình hăng hái bừng bừng nhìn chằm chằm kim ti thảm thượng, mỹ nữ chậm rãi cởi đai lưng, đang lôi kéo chính mình ngoại bào , theo động tác của nàng, áo choàng hoa lệ lặng yên rơi xuống, lộ ra bên trong bán trong suốt váy mỏng màu đỏ tươi, vải vóc ít ỏi không chỉ có phiêu dật xinh đẹp, càng đem vóc người lồi lõm của nàng hiện ra trước mắt mọi người.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Thoáng như hôm qua

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8


Tổng Giám Đốc Lừa Đảo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu?

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 76


Nhật ký mang thai khi 17

Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình

Số chương: 108


Đích Nữ Vô Song

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 105


Từ Bi Thành

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37


Nuôi Heo Trong Hậu Cung

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50




Cá Mực Hầm Mật

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50