501 Tiếng trống gõ vang trên từng con đường ngõ phố của Hứa Đô, tùng tùng tùng tùng, giờ cấm đã tới, giờ cấm đêm ở Hứa Đô sắp bắt đầu. Tào Bằng ngồi trong phòng, tai nghe tiếng trống ngoài phố mà trong lòng đang suy nghĩ mông lung.
502 Tào Bằng không biết rằng, những lời nói của hắn ở lầu Dục Tú kia đã gây ra tiếng vang lớn như vậy. Ngày hôm sau, Khổng Dung dẫn theo Ứng Dương tới thăm, cũng hỏi han cẩn thận xem những chuyện Tào Bằng nói có thật không.
503 Buổi tối cuối thu vẫn mang theo hơi lạnh. Trong đình viện còn lưu lại mùi thơm của hương hoa quế dìu dịu, nếu không cảm thụ từ từ sẽ rất khó nhận ra. Gió thổi nhè nhẹ, bầu trời trong suốt… ánh trăng chiếu rọi xuống đình viện, chiếu lên đám dây leo bám kín trên tường.
504 - Lần này chúng ta vượt biển đến, đã từng gặp Văn Viễn thúc phụ ở quận Bột Hải. Hắn ta cũng rất kính nể Tào Tháo, trong lời nói có phần lạnh nhạt với Cao thúc phụ… Ta không biết, thêm mười năm nữa, ngươi phải chăng cũng sẽ như thế? Trương Liêu hờ hững ư? Tào Bằng ngẩn ra, lập tức phản ứng lại.
505 Tào Tháo đón Cao Thuận xong liền cùng nhau tiến vào Hứa Đô. Tào Bằng dẫn theo Lã Lam trở về Phụng Xa Hầu phủ mà không ai hay. Tào Bằng sắp xếp ổn thỏa cho Lã Lam xong liền nhận được thông báo của Lưu Diệp bảo hắn đến xử lý công việc.
506 - A Phúc, ta phải về rồi. - …. Trong hoa viên phía sau phủ Phụng Xa Hầu, tuyết trắng xóa. Một cơn gió thoảng qua, cuốn tung bụi tuyết. Lã Lam dựa vào lòng Tào Bằng, cùng hắn ngắm cảnh tuyết trong vườn, chợt buồn bã nói.
507 -A Phúc, ngươi không sao chứ? Tào Bằng chắp tay: -Đa tạ chủ công đã lo lắng, Bằng không sao. Vừa nói, hắn vừa nhìn thoáng qua Cao Thuận, nghiêm mặt nói: -Cao tư mã, xin ngài chớ trách tội.
508 - Có ai biết chỗ ở của Chu Bất Nghi không? Tào Bằng ngồi trên ngựa, lớn tiếng hỏi bên ngoài cửa phủ Tư Không. - Công tử, ta biết! - Đi trước dẫn đường đi! Tào Bằng không nói nhiều, cầm roi ngựa chỉ tên gia nhân kia.
509 Bây giờ Tào Tháo tuy rằng mạnh mẽ cứng rắn cướp lấy tây bắc nhưng chưa xây dựng quyền thế thật sự của chính mình. Từ thừa lệnh vua để điều khiển chư hầu, đến ép vua để sai khiến chư hầu, đồng thời có một đường ranh giới rất rõ ràng chính là thiết lập phủ Thừa tướng.
510 Trời đã sáng nhưng mặt trời không ló dạng. Khi trời rạng sáng thì Hứa Đô đón trận tuyết thứ hai năm Kiến An thứ mười một. Trận tuyết lớn khiến cho mặt đất phút chốc biến thành một màu trắng xóa.
511 - Cho hắn về Hán thành? Ánh mắt Lã Lam trợn to long lanh nước, nghi hoặc nhìn Tào Bằng. Nàng đứng ở cửa phòng, thấy một thiếu niên đang nằm trong phòng, hai mắt vô thần, tinh thần lộ ra vẻ uể oải.
512 -Mới trở về không lâu sao lại muốn đi? Trương thị ở trong Tào phủ huyện Huỳnh Dương than thở oán trách. Tính ra Tào Bằng về nhà cũng đã khoảng được hai năm.
513 -Quách Phụng Hiếu, ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Tuân Úc sắc mặt đỏ bừng, sau khi xông vào phòng, liền phẫn nộ hướng về phía Quách Gia mà rít gào.
514 -Ngươi đang xem gì vậy? Gió bên ngoài phòng, đã nhẹ đi rất nhiều. Nhưng nhiệt độ vẫn lạnh băng. Tin tức truyền đến từ phía dịch quán phía trước cho biết, con đường thông ra Triệu Lăng đã có thể đi được rồi.
515 Đối với phần lớn mọi người mà nói, cái tên Trương Xương Bồ này, đích thực rất xa lạ. Ngay cả Tào Bằng cũng là trong một lần vô tình ở kiếp trước, trên một tấm áp phích có đề << Những chuyện quanh tường nhà họ Chung>> mới biết được sự tồn tại của người này.
516 Lưu Bị không lên tiếng mà chỉ chau mày, lộ vẻ bi thương. Gia Cát Lượng không kìm nổi hỏi: - Chủ công có gì không vui? Không hỏi thì thôi, hỏi rồi, Lưu Bị lại cất tiếng khóc lớn, hai mắt đầy lệ.
517 Tào Bằng là ai? Ngay khi Lưu Bị bắt đầu cảm nhận được áp lực thật lớn từ Tào Bằng là lúc toàn bộ Nam Dương, thậm chí cả Kinh Châu cũng đang nhắc tới cái tên này.
518 Từ lúc đến Dĩnh Âm, đám người Đỗ Kỳ, Lư Dục và Tào Bằng liên tục bàn luận việc sau khi hắn đảm nhiệm chức vị Thái Thú Nam Dương sẽ mang đến những ảnh hưởng gì.
519 Căn nhà tổ truyền của Tào gia ở đầu tây trấn Trung Dương, giờ đây đã trở thành một đống hoang tàn. Những đoạn tường đổ nát, như nói cho mọi người biết, rằng nơi này trước kia từng có người ở, còn lại là những đống gạch ngói bị chôn vùi dưới đám cỏ dại.
520 Việc Tào Bằng liên kết Xã Đảng ở Trung Dương, không phải loại “Đảng” bị cấm. Trên thực tế đây chỉ là một quần thể mang tính khu vực do nhà họ Tào đứng đầu.