181 Bạch Ưu nói, bảo vật kia, hắn chưa từng nhìn thấy. Người trong sơn trại cũng chưa thấy bao giờ. Không một ai có thể chứng minh sự tồn tại của nó. Nhưng tất cả mọi người đều tin rằng nó tồn tại.
182 Từ lần đầu tiên hôn nàng vào sáng sớm hôm đó, Liễu Hành Vân đã biết rằng đời này nhất định hắn phải luân hãm bên nàng.
Trong ngực hắn vẫn còn cất giấu cây trâm màu tím kia.
183
Đêm nay, lại là một đêm bình thường đến không thể bình thường hơn.
Mai Vũ cảm thán: tự nhiên ở đâu lòi ra một sự kiện rối ren như vậy, lúc nào mới thoát khỏi đây cơ chứ.
184 Dưới bầu trời đêm, tiếng hát vang vọng.
Dường như ở rất gần, nhưng cũng có vẻ như ở rất xa.
Mai Vũ lắng tai nghe, tiếng hát kia quả thật là vô cùng tuyệt mỹ.
185
Từ lần đầu tiên hôn nàng vào sáng sớm hôm đó, Liễu Hành Vân đã biết rằng đời này nhất định hắn phải luân hãm bên nàng.
Trong ngực hắn vẫn còn cất giấu cây trâm màu tím kia.
186 Cả đêm không ngủ được nên ra ngoài đi dạo một chút sao?
Mai Vũ che miệng Mục Vô Ca, núp sau một thân cây, trái tim đập loạn cả lên. Trong lòng liên tục cảm thán, cùng lúc ra ngoài đi dạo ban đêm thật là tình cờ.
187
Dưới bầu trời đêm, tiếng hát vang vọng.
Dường như ở rất gần, nhưng cũng có vẻ như ở rất xa.
Mai Vũ lắng tai nghe, tiếng hát kia quả thật là vô cùng tuyệt mỹ.
188 Trong đêm tối đen, chỉ có cái hộp quẹt trong tay Mai Vũ tỏa ra ánh sáng yếu ớt.
Mục Vô Ca nhìn chùm sáng kia, nghiêm túc hỏi nàng: “Ngươi đã chắc chưa? Ngươi muốn vạch trần tất cả âm mưu ở đây, vì những người không quen biết kia? Cho dù có đắc tội với triều đình, thậm chí là mất đi tính mạng?”
Mai Vũ nhìn về phía bức tường thủy tinh tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
189
Cả đêm không ngủ được nên ra ngoài đi dạo một chút sao?
Mai Vũ
che miệng Mục Vô Ca, núp sau một thân cây, trái tim đập loạn cả lên. Trong lòng liên tục cảm thán, cùng lúc ra ngoài đi dạo ban đêm thật là
tình cờ.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100