41 Nhân loại ở thời điểm đối mặt với đông đảo địch nhân, rất dễ dàng đoàn kết cùng nhau. Nhưng một khi nguy hiểm bên ngoài đã được tiêu trừ, mối liên kết giữa nhân loại cũng thật dễ dàng sụp đổ.
42 Trần Hạo trơ mắt nhìn xe của Tiêu Diệu đi xa, lại quay đầu nhìn chín người một chiếc xe phía sau, khuôn mặt nhất thời lạnh lẽo, một chiếc xe việt dã vô luận thế nào đều không thế chứa nhiều người như vậy.
43 "Ta chỉ lưu lại nơi này một ngày, ngày mai phải đi. " Tiêu Diệu nói. Tiểu Cai ngây ngẩn cả người, hắn nhận được mệnh lệnh là mang những người này đi kiểm tra, sau đó an trí.
44 Tây Bộ luân hãm. . . Đây là lời Trần Hạo mười giờ đêm tìm được Tiêu Diệu nói ra. Lúc đó Tiêu Diệu vẫn còn đang lo âu, Trần Hạo tìm đến nàng, nàng liền hỏi Trần Hạo có biết tin tức Tây Bộ hay không, kết quả Trần Hạo kinh ngạc một lát mới nói: "Vừa mới thu được tin tức từ thủ đô, Tây Bộ bởi vì giữa trưa phóng xạ, toàn bộ hai tỉnh cạnh khu khai phá xảy ra đại biến dị, đến khi tin tức được truyền ra, nơi đó đã không khống chế được, phỏng chừng hiện tại tỉ lệ biến dị cùng tỉ lệ tử vong đã đạt tới 70% hoặc là cao hơn.
45 Khí lạnh buổi sáng làm cho người ta khó có thể chịu đựng được. Nữ sinh tóc quăn cuộn mình ngủ bên mép giường, Tiêu Diệu tìm một căn phòng không có người, đem bản đồ cả nước trải trên mặt đất.
46 Nhân loại muốn thành lập một thế giới an toàn ổn định có lẽ phải mất mấy trăm năm, hơn ngàn năm, nhưng nếu muốn hủy diệt một thế giới, chỉ cần mấy chục ngày.
47 Lộ Khả là một cảnh sát, cũng là người rất chính nghĩa, mười ngày nay mỗi khi gặp được người bị thương, kẻ yếu cùng lão nhân, nàng đều sẽ chìa tay giúp đỡ, mấy người trên xe kia đều được nàng cứu về, Lí Tuấn Nghĩa đồng dạng cũng được nàng cứu trợ qua sở dĩ đối địch với Tiêu Dương chính là bởi vì Tiêu Dương phản đối Lộ Khả tùy tiện cứu người, hai ngày trước thời điểm gặp phải nguy hiểm Tiêu Dương lại bỏ rơi vài người sống sót tự mình chạy trốn, việc này đối với Lí Tuấn Nghĩa hoàn toàn là một tội ác không thể tha thứ.
48 "Chị ơi. . . Em muốn đi tiểu. . . "Lộ Khả vừa đưa sữa tới bên miệng, nữ hài Tinh Tinh ngủ ở phía sau liền đứng lên, nàng xoa ánh mắt sợ sệt nhìn Lộ Khả cùng Tiêu Dương.
49 Một ngày sau. Xe bảy chỗ thong thả chạy trên đường, trên mặt đường dần dần xuất hiện tang thi rải rác, xe bảy chỗ dừng lại cách tang thi khoảng mấy trăm thước.
50 "Không. . . Ta không biết. . . " Tiểu Lưu thống khổ đáp lại, cấp bậc kháng thể của hắn không bằng lão dân công, tố chất thân thể tự nhiên cũng kém một ít, đau bụng đến muốn đòi mạng, hắn nghiêng ngả chao đảo chạy xuống xe, muốn tìm chút nước uống ở bên ngoài, ngay trong nháy mắt hắn té xuống xe, một bóng người cấp tốc chạy đến bên người hắn, đầu dao hung hăng chĩa trên lưng hắn, đem hắn đè xuống mặt đất.
51 Tỉnh S nằm ở vùng biên Tây Bắc, là một tỉnh nhiều núi, không tính giàu có, quân đội đi qua địa vực hẹp dài trong tỉnh, bởi vì lựa chọn lộ tuyến phần nhiều đều là đi qua đồng ruộng, núi cùng các trấn nhỏ, cho nên cũng không gặp được nhiều tang thi, nhưng đến hơn bảy giờ đêm, đoàn xe rốt cục tao ngộ đại lượng tang thi tại một tòa thành thị cỡ trung, mấy chục chiếc xe thiết giáp bị tang thi vây khốn, đánh hơn một giờ mới có thể miễn cưỡng thoát vây.
52 Nhân loại dùng vô số năm để thành lập nên trật tự và an toàn, là cuộc sống an toàn trong trí nhớ mà mọi người dựa vào, nhưng một khi vách tường an toàn tán loạn, thế giới liền khôi phục lại trạng thái nguyên thủy nhất, lực lượng chưởng quản hết thảy, một mặt tàn bạo cùng âm u của nhân loại cũng bắt đầu hiển lộ.
53 Xe của Tiêu Diệu lúc này cách Lộ Khả càng ngày càng xa, trong lúc xe chạy Tiêu Diệu mơ hồ nghe được một giọng nữ kêu: "Lộ Khả chạy mau!"Thanh âm rất xa, cũng rất mơ hồ, nhưng vẫn khiến Tiêu Diệu không tự chủ được quay đầu lại.
54 Gió tây bắc vẫn đang gào thét ngoài cửa sổ, nhiệt độ không khí bên trong càng ngày càng thấp, Tiêu Diệu cẩn thận đâm kim tiêm vào mạch máu Tiêu Dương, Tiêu Dương nhìn sườn mặt của Tiêu Diệu, phát hiện mặt của nàng giống như tượng đá, không có chút biểu tình.
55 "Súng ống không thể đối phó với tang thi cao cấp sao?" Tiêu Dương hỏi. Tiêu Diệu gật gật đầu: "Tang thi sau khi tiến hóa, xương cốt cũng sẽ trở nên cứng rắn hơn, nhất là đầu lâu, ở cự li gần súng lục thông thường có thể bắn xuyên qua đầu lâu tang thi cấp ba cùng động vật biến dị cấp một.
56 "Thực xin lỗi. . . Thực xin lỗi, ta thật sự không còn cách nào. . . Ta. . . " Lão Vương còn chưa nói xong, đã bị Lí Tuấn Nghĩa cho một bạt tai, máu tươi theo khóe miệng chảy xuống.
57 Khi nhìn thấy vị khách không mời mà đến kia, Tiêu Dương đang từ trong phòng bệnh lâm thời của Lộ Khả đi ra, Lộ Khả vẫn như cũ hôn mê bất tỉnh, Tiêu Dương đợi hai giờ, cuối cùng bất đắc dĩ nói với Tinh Tinh: "Chị đi trước, nếu Lộ Khả tỉnh lại, em bảo chính nàng hãy tự bảo trọng.
58 Tiêu Diệu lấy dao ra, thấy Tiêu Dương ở bên cạnh thật nghiêm cẩn nhìn, nàng lại buông dao xuống. "Chị, chị vẫn nên đi ra ngoài đi, chị ở bên cạnh em không hạ thủ được.
59 "Đứng lại! Không được nhúc nhích! Lại đi qua ta liền nổ súng !"Phanh! ! !Nam tử đầu đinh thấy Trịnh Khôn không nghe lời cảnh cáo, nâng tay lên nả cho hắn một phát súng, tiếng vang vĩ đại quanh quẩn trong trời đêm, Trịnh Khôn lấy bộ pháp cực kỳ nhanh nhẹn tà tà chạy vài bước sang bên cạnh, tránh thoát viên đạn tập kích.
60 Xe vận tải nhỏ chạy bằng tốc độ nhanh nhất, bởi vì tỉnh S nhiều núi, cho nên mặt đường phía trước vẫn luôn rất ngoằn ngèo, xe chạy qua một tòa thôn trang nhỏ, trên đường bắt đầu xuất hiện tang thi, đều là tang thi phổ thông không thức tỉnh dị năng, có con còn thiếu tay thiếu chân, Trịnh Khôn lái xe thô bạo đâm ngã bọn nó nghiền nát, ban đêm 10 giờ rưỡi, Trịnh Khôn rốt cục dừng xe lại tại một mảnh địa thế dưới triền núi, Tiêu Diệu nhảy xuống xe, ánh mắt nhanh chóng nhìn chằm chằm gương mặt Trịnh Khôn.
Thể loại: Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50