21 - Tốt, tốt, tốt, chính là Kỳ tặng lễ vật tốt nhất.
Lưu Biểu trầm tư một hồi rồi khen ngợi nói. Sau đó Lưu Biểu an vị trên ghế nghe những người khác mừng thọ.
22 - Chính là Gia Cát Lượng, Bàng Thống, Thạch Đào, Thôi Chấn Bình, Mạnh Kiến, Lý Nhân, Duẫn Mặc.
Lưu Kỳ nói xong nhìn thẳng vào ba người.
Sắc mặt ba người biến đổi lớn, ánh mắt ba người liếc nhìn nhau đều toát lên vẻ khiếp sợ.
23 - Đại ca, ta giới thiệu cho huynh một người.
Lưu Bàn dẫn theo một thanh niên khoảng tuổi y đi về phía Lưu Kỳ, thanh niên này dáng vẻ oai hùng bất phàm, để lộ vài phần tài năng, cái chính là chững chặc hơn Lưu Bàn vài phần.
24 - Phụ thân, Cam Ninh này luôn luôn làm xằng làm bậy ở Ích Châu, hôm nay đột nhiên đến đây, ý đồ đến không rõ, không nên gặp.
Lưu Tông đứng lên nói.
25 Sau khi Cam Ninh tạ ơn xong, mới phát hiện mình không có chỗ ngồi. Chuyện tình cấp bách, Lưu Biểu thực sự không ngờ tới điểm này, nói xong mới phát giác thế nhưng không hề chuẩn bị chỗ ngồi.
26 Yến tiệc mừng thọ Lưu Biểu kéo dài tới tận khuya mới dừng, phần lớn mọi người đều uống say lướt khướt, kể cả Lưu Kỳ cũng ngà ngà say. Đợi tới khi Lưu Biểu uống say như chết được dìu đi, mọi người mới tốp năm tốp ba dắt tay nhau rời đi, còn hai người Lưu Bàn, Lưu Tu hôm nay cao hứng cũng uống đến nỗi không đứng vững, dưới sự nâng đỡ của Lưu Kỳ và Cam Ninh mới ngồi được lên xe ngựa.
27 Ngày hôm sau mọi người trong thành Tương Dương rõ ràng phát hiện ngã tư đường trước cửa gia môn khắp nơi đều là xe ngựa đổ nát, trên mặt đất còn lưu lại vết máu tươi loang lổ, không khí sặc mùi máu tanh.
28 Thế nhưng không vui vẻ được bao lâu, Ngô Hùng đã nghĩ tới một vấn đề nghiêm trọng, dựa vào tư thái không coi ai ra gì của đám người phía sau, tới Tương Dương biết được tình cảnh của đại ca không gây loạn mới lạ.
29 Sắc mặt Lưu Biểu có chút âm trầm, khiến cho Lưu Tông ở bên cạnh y dè chừng không dám nhiều lời như trước.
Lưu Biểu thoáng liếc nhìn mọi người, sau đó dừng lại trên người Lưu Kỳ nói:
- Chuyện tối hôm qua các ngươi đã đều nghe nói rồi chứ.