1 Cuối năm Khánh gia thứ mười bảy, tại kinh thành. Tuyết rơi. Ngày mai chính là tân niên , tại chốn kinh thành phồn hoa, không ít chủ quán rượu đã sớm đóng cửa đi đón giao thừa, chỉ còn lại ven đường một ít quán nhỏ đang còn mở để kiếm thêm chút ngân lượng.
2 “Các ngươi, đây là tội khi quân, là trọng tội. ” suy nghĩ của hắn thực loạn, vừa mới mở miệng xong liền ý thức được mình đã bước nhanh vào. Ngọn đèn lay lắt làm mặt người càng nhìn vặn vẹo quỷ dị.
3 Trương Tiến hoảng sợ, bước đi loạng choạng định tiến lên ngăn cản, thì bên tai lại nghe đến một tiếng ám vang[L3]. Một bước kia liền không có tiến lên.
4 Hắn chịu đựng đau đớn, ngẩng đầu nhìn,ánh đuốc tỏa sáng, trong phòng có hơn bốn người. Hắn cười gượng, chống tay làm trụ bò lết đến trước đôi giày kia.
5 Một vị phi tử bị phán tử hình, lại dám gọi thẳng tên tục của hoàng đế,Hoàng đế đi tới nơi này lại là vì cái gì? Đêm tuyết rơi này đột nhiên trở nên quỷ dị.
6 J tra GG thì thấy bên VHH giải thích là một tờ chiếu của vua ban được dùng để ghi công trạng của một vị đại thần nào đó hoặc cũng có thể dùng như một kim bài miễn tội chết, tùy từng trg hợp mà giải thích nghĩa.
7 “Cửu ca. ” Long Tử Cẩm run giọng nói: “Huynh đem nó ban thưởng cho Tuyền Cơ?”Hắn bản tính có vẻ tùy ý, nhưng lòng dạ rất tàn nhẫn, lúc này lại hết sức khiếp sợ, mà chợt lỡ lời, gọi thẳng khuê danh của Niên phi.
8 Hắn dò nhìn một chút thần sắc Long Phi Ly, mặt ngoài vẫn bình tĩnh, tỏ vẻ chẳng hề nhìn thấy thân ảnh kia. Long Phi Ly ngồi xuống bên cạnh hoàng hậu, nói: “Mẫu hậu thân thể không tốt, nên ở trong cung nghỉ ngơi, sao lại ra đây mở yến hội?”Thái Hậu mới qua tuổi bốn mươi, nhưng nhờ bảo dưỡng tốt nên vẻ ngoài vẫn rất trẻ trung, xinh đẹp, nở nụ cười lộng lẫy, nhưng nơi đáy mắt lại ẩn chứa mọt tia u ám, cười nói: “Làm phiền tâm ý của Hoàng hậu cùng các phi tần tới thăm, ai gia mở tiệc xem như tạ ơn.
9 Nghe vậy, nàng kia chậm rãi nâng đầu. Có kẻ hít khí. Người đó chẳng phải là người đã bị Hoàng thượng phế làm cung tỳ, Niên Tuyền Cơ. Trước đây khi Tuyền Cơ còn chưa khốn khổ như giờ, Hoa phi mặc dù cũng được sủng ái nhưng cũng không so được với nàng ta.
10 “Thưa Hoa phi nương nương,. ” Tuyền Cơ vén áo thi lễ, giọng nói không kiêu ngạo mà cũng không siểm nịnh. Thái độ của nàng làm cho Hoa phi nhất thời nổi trận lôi đình, âm thanh lạnh lùng vang lên: “Thực ghê tởm! Trà này, không cần dâng cho ta.
11 Nàng nở nụ cười, vừa rồi mọi người nhục nhã nàng, trận náo nhiệt này, không biết có phần hắn hay không. Sau lưng Hoa phi đột nhiên nói: “Thái hậu, Hoàng thượng từ bi, đều không phải là nô tì nguyện ý sinh sự đa đoan, chính là lần này cứ nhẹ nhàng như vậy mà bỏ qua cho này hai tiện tỳ này, để cho chúng nô tỳ thấy rồi noi theo, vậy gia pháp tổ tông đặt nơi nào?”Như Ý kinh hãi, đang muốn lên tiếng, Thái hậu đã liếc mắt nhìn lại, “Lời nói của Mẫn nhi cũng không phải là không có lý.
12 Hoàng đế bị thương, hết thảy đều trở nên hỗn loạn. Trong đình, chỉ nghe thấy tiếng bước chân vội vàng, tiếng kêu của nữ nhân. Trong hỗn loạn, nàng thế nhưng còn nhận ra giọng hắn.
13 “Hoàng thượng, chàng đánh thiếp. ”, nàng thì thầm, trong giọng nói thoáng tiếng cười khẽ. Long Phi Ly khẽ cong khóe môi, ánh trăng trải dài trên khuôn mặt anh tú.
14 Dược tính trong cơ thể bắt đầu phát tác, lúc ở chỗ Hoa phi hắn đã dùng nội lực để khống chế, nhưng giờ đối diện với nàng, mọi nỗ lực kiềm chế đều sụp đổ.
15 “ Hoàng thượng, ý người là. . ?” Từ Hi thầm hỏi. “Hoàng huynh ta, Tử Trữ Vương gia đã muốn làm vua, các vị vương gia khác liệu có ai không có mưu tính trong lòng, muốn tạo phản?” Long Phi Ly cười nói: “Ba vị vương gia đó bên ngoài cười nói giao tình, nhưng trong lòng lại có ai vừa ý ai, lực lượng phân tán, không thể đấu lại Thái hậu.
16 Từ Hi long đầy nghi hoặc cùng kinh sợ, loạn trong giặc ngoài, cho dù Bạch Chiến Phong này dụng binh như thần, nhưng 30 vạn binh địch với 60 vạn binh, thành này làm sao có thể giữ? Tình thế đã cấp bách, kinh thành lại sắp có nội biến.
17 Đoạn Ngọc Hoàn cùng Thanh Phong nhìn nhau, thần sắc ngưng trọng. Long Phi Ly thản nhiên nói: ” Tổ tông Tiên Nghiên Đài chịu đại ân cứu mạng của tổ tiên gia, dùng ngọc bội làm tín vật, thề ân tình này tất báo, hoàn trả ba lần cứu mạng của tổ tiên gia.
18 Trước đây Trương Tiến đã từng thấy qua mỹ nữ trong cung. Niên Tuyền Cơ không xem là tuyệt sắc, đây là ấn tượng đầu tiên của hắn. Nhưng từ cốt cách của nàng lại toát ra vẻ thanh bạch, nhẹ nhàng, duyên dáng tựa như không thuộc trần thế, làn da trắng nõn, đôi mắt đặc biệt có thần.
19 Vẫn trầm mặc, thái giám tổng quản buồn bã nói: “Nàng đã sớm nên chết. ”Một đêm này, đất trời gió to tuyết lớn, Long Tử Cẩm gầm nhẹ, một tia máu theo lưỡi kiếm bắn ra.
20 “Nói xem, làm phi tử của trẫm là thiệt thòi cho nàng sao?”Khóe miệng Long Phi Ly nhếch lên châm chọc, tay dùng chút lực, yếm của Tuyền Cơ liền bị kéo rách.