21 Ánh mắt dừng trên bụng nàng, cái bụng tuyết trắng, nhô lên cong cong giống quả cầu nhỏ. Miệng hắn ý cười càng lạnh, ôm lấy ngang thân nàngDưới chân nàng máu chảy như trút, lại liều mạng đánh đá hắn.
22 Long Phi Ly, chàng còn yêu ta sao?Nếu không yêu, vì cái gì lại hận đến như vậy? Nhưng nếu còn, sao ánh mắt lại quá lạnh lùng. “Hoàng thượng, trong cung truyền gấp, long thai của nương nương cung Tuyết Tùng không ổn.
23 Gió tuyết ngày một lớn. . Quân lính áp giải xe tù đi thật uy vũ, hai bên con phố dài, hàng ngàn người đã bắt đầu đổ ra xem. Thân dưới máu vẫn chảy, Tuyền Cơ cười khổ, may có chiếc áo choàng của Trương Tiến mới đưa, khiến nàng trông không quá mức chật vật.
24 Đám đông hỗn loạn, có chút thảng thốt, sợ hãi. Đoạn phu nhân chậm rãi nói: “Hai vị đại nhân, xin cho thiếp thân cùng cố nhân nói đôi lời. ”Hai gã quan viên liếc mắt nhìn nhau, một người khẽ nói: “Đoạn phu nhân xin hãy nhanh một chút, nếu trễ giờ thì hạ quan sẽ khó nói với quan trên.
25 Đoạn phu nhân yên lặng nhìn nàng một lát, gật đầu, lại cắn răng rơi lệ, nhướng mày nói: “Đoạn đường cuối cùng này, xin để Tinh Oánh hộ tống nương nương!”Nàng cưỡi ngựa đi bên Tuyền Cơ, lúc này Trương Tiến mới nhìn ra nàng đang mang thai, dường như cũng sắp tới ngày sinh.
26 “Đại nhân, đã qua giờ Tỵ ba khắc. ” viên quan cấp dưới nhỏ giọng nói. Lâm tư chính vuốt cằm, đôi mắt híp lại, sắc như dao nhìn về phía Tuyền Cơ: “Người đâu, mang phạm nhân lên đoạn đầu đài.
27 Bốn bề im lặng đến lạ thường. Nàng chậm rãi ngẩng đầu. Mọi người quỳ rạp trên đất. . Tuyết trắng như lông, người kia vẫn mang thân hoàng phục khoanh tay đứng trước đài giám trảm, khuôn mặt thản nhiên mà lạnh lùng.
28 “Tiên Nghiên Đài Ngọc lúc trước đã dùng rồi, giờ nếu ta lại dùng thiết khoán, chàng có tha cho ta không? Tuyền Cơ hỏi. “Thiết khoán cũng chỉ có thể cứu nàng một lần.
29 Nàng biết người con gái ở cung Tuyết Tùng đó. Mấy năm sóng gió này, hắn đem giấu người con gái đó thật kĩ, tới bây giờ mới phong nàng ta làm phi. Như vậy hẳn là người hắn yêu nhất.
30 Nghĩ nghĩ, nàng nhích lại, ngồi đến bên cạnh hắn, quần áo của nàng hơi hơi lay động chạm đến cẩm bào của hắn. Cuối cùng, hắn cũng nâng mắt đón nhận ánh nhìn của nàng.
31 Một chiếc lược gỗ thật đơn giản, trên mặt cũng chỉ khắc vài chi tiết nhỏ, hình như là hoa lá và vài chi tiết gì đó nữa, nàng từng muốn nhìn kĩ nhiều lần nhưng vẫn nhìn không ra.
32 Ngón tay đặt lên cổ tay buông thõng của nàng. Mạch đập đã đứt. Ánh mắt đã nhắm chặt lại, lệ chảy xuống đã đông thành băng. Đáng lẽ hắn nên vui mới phải chứ?Chỉ là hắn không vui, tuyệt đối không hề thấy một chút vui sướng nào hết.
33 Hắn còn chưa nói hết lời, thấy trước mắt chớp qua một bóng hình, trên tay đột nhiên thấy nặng, là Long Phi Ly đem Tuyền Cơ chuyển sang tay hắn. Tiếp theo đó, Từ Hi bị nhấc lên, Long phi Ly nắm lấy cổ họng của ông ta.
34 Không ai có thể lại gần để ngăn cản hoàng đế. Người có võ công mạnh nhất là Thanh Phong và Từ Hi thì một người bị điểm huyệt, một người bị thương, Đoạn Ngọc Hoàn cũng đã thử qua giúp Thanh Phong giải huyệt, nhưng bí quyết điểm huyệt của Danh Kiếm sơn trang vốn kì quái, Long Phi Ly lại ra tay tàn nhẫn.
35 Taynàng chợt buông, dây cột tóc đột nhiên rơi xuống tay hắn. Nàng từng cười sán lạn như đóa mai bừng nở sau tuyết, nói, A Ly, tóc của chàng phải là tự em, tự em sẽ chải đầu búi tóc cho chàng.
36 Bị hôn đến hít thở không thông, lại ngửi thấy mùi long diên hương thoang thoảng trên người hắn, Tuyền Cơ đau lòng, nức nở khóc. Trước đây hắn từng nhẫn tâm hành hạ nàng, lúc đó nàng cùng lắm cũng chỉ rơi lệ nhưng ý chí vẫn tuyệt đối quật cường, không như lúc này, khóc rống bi thương tự như nỗi đau tích tụ từ ngàn vạn năm, không cách nào làm vợi bớt.
37 “A Ly, em là ai? Chàng biết không?” Tuyền Cơ đột nhiên hỏi. Hắn ngẩn ra, “Tiểu Thất?”Nàng cười: “Vì sao là tiểu Thất?”“Bởi vì nàng nói trong nhà nàng có bảy người, nàng đứng thứ bảy.
38 “Bệ hạ mời nói. ” Đoạn phu nhân ứa lệ khẩn trương từ trong lòng trượng phu đi đến. Long Phi Ly hỏi: “Niên phi là con thứ mấy trong nhà?”Đoạn phu nhân cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn cung kính nói: “Hồi bệ hạ, nương nương là con thứ sáu, là nhỏ nhất.
39 “Không được ? Thời điểm quan trọng như vậy ngươi tốt bụng làm ơn cho ta đi nhìn một cái đi mà, cho ta biết Long Phi Ly rốt cuộc là quyết định như thế nào? Là đi Tiên Nghiên Đài hay hồi cung Tuyết Tùng ?” Nữ nhân đã nổi điên.
40 Chu Thất mỉm cười nhìn gương mà nước mắt cứ theo đó lã chã tuôn rơi. Trong gương hiện lên mơ hồ hình dáng của chính nàng trước đây, cùng với bao người thân quen trong quá khứ của nàng.