1 Đêm đen Hạ Quốc, thời điểm hoàng gia đi săn.
Như Tiểu Lam ngồi xổm trong lồng sắt, lấy tay đỡ đỡ chán, ánh mắt như không muốn sống tiếp nhìn chằm chằm con chuột chết ở trước mặt.
2 Như Tiểu Lam từ trên cây rơi xuống đất.
Thanh âm của quân lính càng ngày càng gần.
Xong rồi, lần này xong thật rồi! Như Tiểu Lam tuyệt vọng nhắm mắt lại.
3 Trong giây phút nhìn thấy con chồn trắng, cẳng chân Như Tiểu Lam lập tức nổi gân lên.
Cách đó không xa truyền đến tiếng người ồn ào, hiển nhiên những binh lính đi bắt nàng đã tìm tới.
4 Thanh Mặc Nhan đi nhanh vào trong lều trại.
Một đường này hắn đi cực kỳ vội vàng, ngay cả hơi thở cũng có chút gấp gáp.
Huyền Ngọc phi thường lo lắng, vừa định tiến lên dò hỏi thì nghe thấy thanh âm lạnh lùng của Thanh Mặc Nhan: "Đến chỗ thái y lấy một ít thuốc trị thương về đây.
5 Huyền Ngọc khó hiểu trừng mắt nhìn mèo hương.
"Ngươi cảm thấy nó thích ăn thứ này?" Thanh âm của Thanh Mặc Nhan có chút lạnh.
Huyền Ngọc trung thực gãi gãi đầu: "Thuộc hạ cảm thấy nó rất thích mà, ngài xem nó còn đang kích động a.
6 Như Tiểu Lam trợn tròn đôi mắt.
Lại là cái con chồn trắng kia! Rốt cuộc là nó muốn như thế nào, tại sao cứ đuổi theo nàng không chịu buông tha?
Bởi vì trên đùi bị dải lụa buộc lại, Như Tiểu Lam căn bản là không chạy trốn được, đành phải chui cả người vào trong chăn.
7 Như Tiểu Lam ở trong ấm trà bị xoay đến trời đất u ám, sau khi nghe thấy thanh âm của Thanh Mặc Nhan nàng rất muốn đem đầu vươn ra khỏi ấm.
Đang ở trong bóng tối nàng cảm giác được ấm trà có chút chấn động, phát ra một tiếng trầm vang.
8 Như Tiểu Lam đi theo Thanh Mặc Nhan, dùng thời gian chín ngày mới về đến đô thành.
Đến khi vào thành, nàng liền cảm thấy dù có nhìn nhiều đến đâu cũng vẫn không đủ.
9 *) Cỏ bạc hà cho mèo là một loài thực vật, nó có thể kích thích loài mèo khiến cho chúng có một vài hành động đặc biệt, vì vậy được gọi là cỏ bạc hà mèo (còn gọi là Catnip cho mèo).
10 Như Tiểu Lam nghe thấy một trận tiếng kêu "gâu gâu".
Nàng lắc lắc đầu.
Trước mắt có thứ gì đó đang kêu về phía nàng.
"Kêu cái gì mà kêu, còn kêu nữa tỷ sẽ làm thịt ngươi!" Đây gọi là rượu mạnh làm tăng sự can đảm của con người, bởi vì bị cỏ bạc hà làm cho ảnh hưởng, nên hiện tại Như Tiểu Lam chẳng khác gì người đang uống say.
11 Thanh Mặc Nhan mặt không biểu tình, ngữ khí lạnh nhạt, giống như những người ở trước mắt này đều là những người xa lạ không có một chút liên quan.
Liên cô nương quỳ trên mặt đất cùng với đám nha hoàn, sợ hãi tuôn ra một trận mồ hôi lạnh.
12 Ban đêm, Như Tiểu Lam trở mình.
Chợt nàng cảm thấy bị một vật rất nặng đè lên người.
Nàng động động mí mắt, kỳ thật không cần mở mắt ra nàng cũng biết được thứ đang đè lên người nàng là cái gì.
13 Như Tiểu Lam gian nan đưa đầu ra khỏi chậu bạc hà mèo, cố gắng tự trấn định chính mình.
Bình tĩnh bình tĩnh, ở trong mắt bọn họ, nàng bất quá chỉ là một loài động vật hết sức bình thường mà thôi, dù có làm ra chuyện gì mất mặt thì mọi người cũng sẽ không để ý.
14 Toàn bộ cơ thể Như Tiểu Lam đều chui vào trong y phục Thanh Mặc Nhan, chỉ có mỗi cái đuôi lông xù là lộ ra bên ngoài, nhìn qua có chút buồn cười.
Bất quá khi thấy một màn này lại không có ai dám cười ra tiếng.
15 Y quan Trường Hận ôm mèo hương lên vẻ mặt mang theo hưng phấn: "Thiếu Khanh đại nhân, việc này không nên chậm trễ, hiện tại ngài cứ giao nó cho ta đi, nếu mà mọi việc thuận lợi, thì ba ngày sau ta nhất định sẽ chế thành công túi thơm.
16 Như Tiểu Lam bị Thanh Mặc Nhan ôm vào trong ngực, một đường đi vào trong Hồng phố.
Trong không khí nồng nặc mùi phấn son.
Như Tiểu Lam nhịn không được hắt xì một cái.
17 Bạch xà bị bà chủ Thiên Nhạc Phường nhém ra ngoài cửa sổ.
Cùng lúc đó, Thanh Mặc Nhan cũng ôm theo Như Tiểu Lam xông ra ngoài.
Như Tiểu Lam khẩn trương trừng lớn mắt, nhưng mà ở phía dưới cửa sổ cũng chỉ có mỗi mình bạch xà đang nằm ở đó, trừ nó ra, cũng không thấy xuất hiện bất cứ người khả nghi nào.
18 Thanh Mặc Nhan đang muốn lên ngựa, chợt thấy vật nhỏ ở trong lòng liều mạng dãy dụa.
Quả cầu lông hưu một cái nhảy ra khỏi ngực hắn.
"Vật nhỏ?"
Như Tiểu Lam nhảy từ trong lòng Thanh Mặc Nhan ra ngoài, bốn chân chạm đất, lông trên người đều dựng cả lên.
19 Thanh Mặc Nhan mang theo Như Tiểu Lam trở về Đại Lý Tự.
Việc đầu tiên hắn làm là gọi chủ bộ Canh tiên sinh cùng lục sư Cố tiên sinh đến, đem con rối kia ra cho bọn họ xem qua.
20 Đêm hôm đó, Thanh Mặc Nhan không hồi hầu phủ, mà là trực tiếp nghỉ ngơi ở Đại Lý Tự.
Như Tiểu Lam đi theo ăn cơm chiều với hắn, rồi mới cuộn tròn người hô hô ngủ ở trên bàn.