21 Tôn chưởng quầy khiếp sợ ngẩng đầu, nói: "Đại. . . . . . Đại nhân, điều này. . . . . . chủ nhân chúng ta khẳng định sẽ không đồng ý bán Thiên Trân Các.
22 hải Vi mở to hai mắt nhìn, chần chờ nói: "Tam tiểu thư. . . . . . điều này. . . . . . điều này không tốt lắm đâu? Tứ tiểu thư ngày đó khẳng định là bị quỷ ám, mới làm ra loại sự tình ấy.
23 Hoàng Nguyệt Ly mày đẹp cong lên, "Ngươi nói không được? Tiểu thí hài, ngươi ở nhà ta ăn không uống không hai ngày nay, còn hút nhiều huyền khí của ta như vậy, kêu ngươi làm chút việc đã ngại mệt?"
Tiểu hài tử bị nàng trừng, giọng nói mềm yếu lại.
24 Có luyện khí sư nào mà thời điểm đang luyện khí, không quan tâm cẩn thận nhìn xem ngọn lửa, chậm rãi thêm nguyên liệu vào. Chỉ khi nguyên liệu đầu tiên luyện hoá hoàn toàn tạp chất, sau đó mới dám thêm vào nguyên liệu thứ hai, chỉ là quá trình luyện hoá tạp chất, cần phải dùng vài canh giờ (4h).
25 Trên mặt Hoàng Nguyệt Ly lộ ra một tia ý cười nghiền ngẫm.
"Nguyên lai là Nhị tỷ ta tới. . . . . . vừa đúng lúc, ta đỡ phải tự mình đi tìm nàng. "
Thải Vi vội la lên: "Tam tiểu thư, đây đã là khi nào rồi! Ngài nhanh chạy từ cửa sau đi thôi, nô tỳ thay ngài chống đỡ, tranh thủ thời gian! Bằng không nhị tiểu thư tiến vào, khẳng định sẽ đánh người! Nhị tiểu thư chính là tiểu thư con vợ cả của Hầu phủ, nổi danh là thiên tài tu luyện, nếu đánh ngài, sẽ không có ai xuất đầu giúp ngài nha!"
Hoàng Nguyệt Ly hơi nhếch môi: "Đánh ta? Ta cầu còn chưa được đâu! Đi, chúng ta đi gặp vị Nhị tỷ này, nhìn xem thiên tài tu luyện của Nam Việt Quốc, rốt cuộc lợi hại bao nhiêu!"
"Tam tiểu thư!"
Hoàng Nguyệt Ly trực tiếp cất bước đi ra ngoài.
26 Bất quá, cho dù là như thế, cũng không thể dễ dàng buông tha tiểu tiện nhân này.
Nàng cười lạnh nói: "Cho dù là bị quỷ ám, cũng là vì tiểu tiện nhân ngươi quá đen đủi! Ta đã nói ngươi là ngôi sao chổi, đã khắc chết chính cha nương mình không nói, hiện tại còn khắc tới đường muội của mình! Ngươi vì sao không dứt khoát chết đi?"
Hoàng Nguyệt Ly chớp chớp mắt, nói: "Nhị tỷ, hãy xem những gì ngươi đang nói, ngươi không phải còn đang sống rất tốt hay sao? Toàn bộ Hầu phủ, chỉ có ngươi thường xuyên đến nơi này của ta nhiều nhất, ngươi còn chưa chết, ta làm sao mà khắc chết người khác đây?"
"Có ý tứ gì?" Bạch Nhược Kỳ sau khi sửng sốt một chút, mới phản ứng lại, "Tiểu tiện nhân, ngươi là đang nguyền rủa ta chết??"
Trên mặt Hoàng Nguyệt Ly mang theo mỉm cười ngọt ngào.
27 Bạch Nhược Kỳ cố gắng đứng thẳng trên mặt đất, muốn đứng lên, lại phát hiện chính mình hoàn toàn không thể động đậy!
Nàng trừng mắt nhìn thiếu nữ trước mặt, đôi mắt thiếu chút nữa đã bắn ra lửa.
28 Rõ ràng là nàng đang đánh người khác, cố tình còn làm ra bộ dáng vô tội như vậy, giống như nàng mới là người bị người khi dễ.
Không có gì tức giận hơn điều này!
Bạch Nhược Kỳ chỉ cảm thấy một ngụm máu tươi lại vọt lên tới cổ họng, thiếu chút nữa lại muốn hộc máu, nàng dùng hết sức mạnh của ý chí, mới miễn cưỡng đem ngụm máu này nuốt trở vào, nhưng sắc mặt đã nghẹn đến mức vừa xanh lại vừa tím.
29 Làm thế nào bọn họ có thể biết, lý do vì sao Bạch Nhược Kỳ lại thảm như vậy. Đó là bởi vì thời điểm vừa rồi khi Hoàng Nguyệt Ly đỡ nàng, đã dùng thủ pháp độc môn khống chế kinh mạch nàng.
30 Bạch Nhược Kỳ ngay khi Hàn ma ma đang lớn tiếng kêu gọi, vốn dĩ đã dần dần có chút thanh tỉnh.
Nhưng nghe đến Hoàng Nguyệt Ly một câu đổi trắng thay đen như vậy, lại lần nữa ngất tại chỗ.
31 Edit & Dịch: Emily Ton.
Thải Vi ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn tam tiểu thư nhà nàng.
Hoàng Nguyệt Ly ngửa đầu, đón gió, trên mặt tươi cười nhạt nhẽo nhưng đầy tự tin, ánh sáng chiếu xuống chói mắt, cả người nàng đều giống như đang phát ra ánh sáng.
32 *Đầu danh trạng (投名状): Hiểu theo nghĩa đơn giản là cắt đứt khả năng để người nào đó có thể trở mặt với mình và theo về phía bên kia. {Edit & Dịch: Emily Ton}
Cho nên, hôm nay nàng là cố tình để Thải Vi đánh vào mặt Bạch Nhược Kỳ.
33 Vừa rồi chính nàng đã mua hai cái bánh bao nhân thịt ở ven đường cho bữa sáng, bẻ một chút nhân thịt, ý đồ cho nó ăn, kết quả là vật nhỏ này nhìn nàng chán ghét, xiêu xiêu vẹo vẹo bay qua một bên.
34 Ai không biết rằng, mỗi một tác phẩm do luyện khí sư luyện chế, đều là tác phẩm tâm huyết, rất trân quý, đưa ra để bán lấy tiền, đã ít lại càng thêm ít!
Đặc biệt là vị Nghiêm đại sư này, hắn chính là phó hội trưởng hiệp hội luyện khí sư Nam Việt Quốc, là một trong ba vị luyện khí sư cấp 3 có thể đếm được trên đầu ngón tay!
Huyền khí do hắn luyện chế, rất có thể đạt tới cấp 3!
Tôn chưởng quầy cẩn thận nói: "Nghiêm đại sư, xin hỏi lần này ngài có mang huyền khí đến sao? Có thể để con mắt tại hạ nhìn một cái hay không?"
Nghiêm đại sư hơi gật đầu.
35 Edit & Dịch: Emily Ton.
"Chờ đã, vị công tử này, đừng xúc động như vậy. "
Tôn chưởng quầy vội vàng ngăn cản.
Hắn chính là mở cửa làm ăn buôn bán, sẽ không tuỳ tiện giống như Nghiêm đại sư.
36 Hoàng Nguyệt Ly lúc này mới phóng ánh mắt tới trên người hắn.
"Như thế nào? Lão nhân, ngươi không tin?"
Nghiêm đại sư thiếu chút nữa ngã xuống trong sự tức giận!
Nhìn thấy hắn, ai mà không cung cung kính kính gọi một tiếng Nghiêm đại sư, ngay cả hoàng đế cũng không ngoại lệ, tiểu quỷ này lại dám gọi hắn là lão nhân??
"Ngươi ngươi ngươi.
37 Tôn chưởng quầy vội vàng đi theo.
Một chúng khách nhân vây xem cũng đều đổ xô về phía ngoài cửa.
Náo nhiệt lớn như vậy rất hiếm thấy, ai không muốn chính mắt chứng kiến một chút?
Tiểu phượng hoàng vươn đầu nhỏ ra từ trong áo choàng, cọ cọ đỉnh đầu trên vai Hoàng Nguyệt Ly.
38 Nhưng lúc này, Nghiêm đại sư cũng không bởi vì thế mà tức giận.
Hắn ngẩng đầu, sắc mặt đầy năn nỉ, "Tiểu quỷ. . . . . . không phải, vị công tử này, ngươi hãy để cho lão phu nhìn xem thanh kiếm, lão phu đảm bảo, tuyệt đối sẽ không tạo thành bất cứ tổn thương gì.
39 Đối với vấn đề này, Hoàng Nguyệt Ly sớm đã nghĩ ra đáp án.
"Những huyền khí này, đều là do sư phụ ta luyện chế, bởi vì thân phận của hắn, không tiện rời khỏi tông môn xuống núi, cho nên mới yêu cầu ta đem bán giúp hắn.
40 Edit & Dịch: Emily Ton.
Hậu viện Thiên Trân Các, yên tĩnh không người.
Gã sai vặt mang theo Hoàng Nguyệt Ly xuyên qua hành lang, dừng lại trước một cánh cửa.