41 Hắn vẫn lấp lửng và làm ra vẻ bí ẩn khiến cho ai nấy đều trở nên tò mò hơn bao giờ hết, kể cả nó. Nó biết Lâm thật sự rất thông minh, có khi còn vượt cả nó… nhưng nó ko tin là hắn có thể giải được câu đố này, một câu đố mà ngẫu nhiên đã tới với nó ko một lí do.
42 Ở một góc trong khu cắm trại trường phổ thông NVX – nơi mà diễn ra “cuộc tình tay ba” kia, mọi người (chỉ học sinh) đã tập trung ở đây rất đông để xem hai cô gái tranh giành hotboy lớp trưởng của lớp 12A1.
43 Người kêu nó… là đại thiếu gia – anh của nhỏ Duyên – Hoàng Vĩnh Kì. Thấy nó giật mình khi bị gọi tên, Duy vô cùng ngạc nhiên. Trước giờ nó đâu có biểu hiện đó?? Phải chăng… có lẽ nào…?? Ko đâu, nó ko bao giờ như vậy được.
44 Duy quyết định sẽ ko buồn nữa, phải phấn chấn lên chứ, hạnh phúc của nó cũng là hạnh phúc của Duy mà. _Thôi tập trung rồi kìa, mình vô đi Linh!! - Duy tươi cười kêu nó.
45 Duy quyết định sẽ ko buồn nữa, phải phấn chấn lên chứ, hạnh phúc của nó cũng là hạnh phúc của Duy mà. _Thôi tập trung rồi kìa, mình vô đi Linh!! - Duy tươi cười kêu nó.
46 Một ngày như mọi ngày, Vũ Hy thức dậy vs tâm trạng mệt mỏi. Từ ngày cô chị mình ra đi, ko ngày nào cô được ăn ngon, ngủ yên. Trong tâm trí cô cứ luôn ám ảnh hình ảnh người chị đáng thương của mình đã ra đi năm năm trước.
47 Những ngày tiếp sau đó, Duy càng ngày càng thắc mắc về cô gái đó. Một cô gái kì lạ có sở thích, thói quen, cách nói năng, thậm chí là cả gương mặt nữa.
48 Lễ thành hôn kết thúc, buổi tối, Duy và Cát Anh đãi tiệc tại nhà. Lúc này chỉ có những người bạn thân vs nhau mới được mời tới dự thôi. Duy làm bữa tiệc này giống như bữa ăn của những người trong gia đình với nhau thôi.
49 Trước cửa phòng bệnh 1009. . . Ở bên trong là một người đàn ông. Trông ông ấy tiều tụy và u ám hơn nhiều quá. Bán thân bất toại, một nửa người ko thể cử động được, đáng thương thay ột người đàn ông thương con tột cùng.
50 _Hi em!! - người đàn ông bước vào - Lâu quá ko gặp, nhìn em đẹp ra đó nha!!_Lâm?? - Hy cố tỏ ra vẻ bình thản nhưng thực chất thì trong lòng đang rất vui - A.
51 Một ngày như mọi ngày, với bảy chiếc đồng hồ buổi sáng, 3 chiếc hỏng, 2 chiếc bị thương khiến cho Linh thức dậy với tâm trạng ko được vui. Cô đúng là một con heo nái ham ngủ hơn ham làm.
52 Kì khẽ rùng mình khi nghe được giọng nói đó. Lại là Nhược Lam. Chẳng lẽ anh còn chưa nói rõ hay sao chứ? Nhược Lam bây giờ quá là phiền phức, nhiều lúc Kì cảm thấy rất bực bội vì cô gái đó.
53 _Hì!! Nhưng về kế hoạch trả thù gì gì đó. . . là sao?? Anh chưa từng được nghe qua chuyện này??_Ko phải anh đang nói xạo đó chứ?? - Hy nheo mắt dò hỏi.
54 Hy thẫn thờ, vừa đi vừa suy nghĩ. Quyên ko nói rõ lắm về kế hoạch trả thù của chị cô nhưng cô cũng có thể hiểu được phần nào kế hoạch ấy. Điều duy nhất khiến Hy băn khoăn là tại vì sao 1 người thông minh tột đỉnh như chị cô mà lại nghĩ ra kế hoạch trả thù ngu ngốc đến vậy? Tại sao mục tiêu của kế hoạch ấy lại nhắm vào Hoàng Vĩnh Kì mà lại ko phải là con nhỏ Nhược Lam kia? Trường hợp này thì Hy chỉ có thể đưa ra 2 giả thuyết: 1 là chị gái cô thực sự sắp thực hiện 1 kế hoạch trả thù hết sức ngu ngốc và ngớ ngẩn; 2 là vì kế hoạch của Thái Linh quá cao siêu nên Hy ko thể hiểu sâu được.
55 Sân bay. . . 5:00pm. . . Một cô gái đeo kính mát màu nâu, đội mũ rộng vành màu trắng bước ra ngoài. Nhìn cô, mọi người ai ai cũng đều phải ngoái lại để được nhìn nữa.
56 7:00pm trước tổng hành dinh của HVK. . . Lam nhấn chuông liên hồi nhưng vẫn ko thấy có ai ra mở cửa. Trễ hẹn mất tiêu rồi, cô đang lo sợ ngày mai cô gái đó sẽ đưa sự thật ra ánh sáng.
57 Cố giữ vẻ bình tĩnh, cô nhướn ngài trái, hỏi lại- Anh vừa nói. . . anh sẽ là chú rể của Linh sao? Tại sao ko phải là Vương Nam chứ?- Bởi vì cô ấy chọn anh! - Huy cố gượng cười, anh đã cho Quyên biết sự thật đau lòng này rồi.
58 - Đi mạnh giỏi, nhớ giữ gìn sức khỏe nha! - Tuyết cười, ôm tạm biệt Khánh Linh rồi quay sang vs bé Sóc - Con phải nhớ cô nha, sau này nếu có dịp sang đó, cô nhất định sẽ tìm con!- Ứ ư, con hok nhớ cô đâu!! - nhóc Sóc lắc đầu nguầy nguậy - Con nhớ cô Quyên thôi!! - con bé chu mỏ rồi quay sang ôm chân Quyên.
59 Người đó. . . đang nhìn cô. . . đôi mắt đỏ rực như máu. Cô nhìn người ấy kinh ngạc, đôi môi mấp máy từ gì đó. . . _Cô là ai? Tại sao lại gọi ba tôi là ba? - là Jin.
60 Người đó. . . chẳng phải là. . . _Vũ Hy?? - người đó cũng ngạc nhiên ko kém. _Uh. . . anh làm gì ở đây?_Ah, anh đến dự sinh nhật của Khánh Linh, còn em?_Em cũng vậy!! Anh vô nhà đi!!Nam vô nhà, vẫn ngoái lại nhìn Hy.