41 Ngại ngùng quá, trước khi đi viết 1 chap cho các nàng rồi mới xách vali đi đây này, để không lúc quay về thấy các nàng oán hận ta chắc chết. . . .
ahihi.
42 Cứ như vậy liên tục suốt cả tuần Mỹ Na không ngày nào không đến bệnh viện quấy phá, bảo vệ thật sự rất ngán ngẫm cô ta dù sao đây cũng là bệnh viện quân đội vậy mà cô gái này cứ la không sợ trời đất gì ngày ngày cứ đến chửi mắng cho đã rồi đi gặp những bệnh nhân và thân nhân trong bệnh viện phủ bán Khả Khả.
43 Cô nhìn thẳng vào viện trưởng cần một lời giải thích hợp lý nhất, nhưng mà đáp lại cô là một ánh mắt ấy náy không dám nhìn trực diện cô.
Lúc này Khả Khả mới quay sang ngài lãnh đạo cấp cao kia ánh mắt cô lạnh hơn bao giờ hết khiến cho ngài lãnh đạo cấp cao này phải rùng mình một cái.
44 Ra khỏi bệnh viện Khả Khả một đường về nhà trọ cô là không quan tâm đến việc bị đuổi đâu nha, vốn ba ba đại tướng là muốn cô trở về nhà làm việc tại bệnh viện quân y của ông làm việc đây cũng là một tin tốt đối với ba ba đại tướng đi
Nhưng mà hiện tại cô thừa cơ hội này mà nghỉ một thời gian sau đó mới dự tính tiếp là có nên làm tiếp hay không thôi, Khả Khả là xin ra ngậm thìa vàng trong miệng cô khỏi cần đi làm cũng được gia tài của cả họ ngoại lẫn nội cộng lại cũng là ăn đến đời cháu của Khả Khả chưa hết.
45 Ngày thứ nhất cô đến một hòn đảo nhỏ ở phía tây của thành phố S ngồi 2 tiếng máy bay và 1 tiếng tàu biển mới ra được đến đảo này, trước kia hòn đảo này nó là một nơi không ai biết đến nhưng một nhà triệu phú nước ngoài đã không ngại đầu tư vào hòn đảo này biến nó thành một nơi du lịch thiên đường.
46 Nuốt cơn tức mà ngủ một đêm gặp toàn ác mộng Khả Khả đến đại sảnh trả phòng mà khiến ai cũng giật hết cả mình.
Lễ tân mặt trắng toát bị bộ dạng của cô hù đến đông cứng tại chỗ, theo trí nhớ của anh ta hôm qua cô gái ở phòng này là một thiên sứ đó chứ nào biết chuyện gì đã xảy ra mà khiến cho hôm nay biến thành một thây ma di động thế này.
47 Chỉ vài phút sau hai người đã đến bến cảng nhưng họ đã lỡ chuyến phà rồi nên phải đỗ lại chờ chuyến phà kế tiếp, Gia Uy bảo Khả Khả xuống xe hít thở không khí một chút cô cười như không cười bước xuống xe, tâm trạng xấu đến cực độ cho nên phong cảnh đối với cô lúc này dù có đẹp đến đâu thì cũng không hơn không kém cái bãi rác đâu nha.
48 Sau khi trở lại đất liền, Khả Khả cũng chẳng còn hứng thú đâu mà đi du lịch nữa vì thế cô cùng Gia Uy một đường thẳng về nhà.
Mẹ mẹ đại tướng thấy cô về dĩ nhiên là vui vẻ suốt mấy ngày rồi, ba ba đại tướng mấy bữa liền cũng không trở lại quân đội cho nên cả nhà ba người liền được ấm áp bên nhau, chỉ là trong nhà có thêm cái bóng đèn mang tên Gia Uy mà thôi.
49 Cái bữa cơm này được mẹ mẹ đại tướng chuẩn bị hết tâm huyết của mình, bao nhiêu thức ăn ngon đều đem lên hết một bàn trải dài toàn là thức ăn Khả Khả một bên nhìn cái bàn thức ăn này mà trong không khỏi than vãn, mẹ đang là đang cho heo ăn hay sao vậy.
50 Không biết là ông trời thương anh hay là ghét ba ba đại tướng, vậy mà đến khi gần đi ngủ thì ba ba đại tướng liền có điện thoại khẩn cấp khiến ông phải đi ngay trong đêm.