1 Thành Trân Châu náo nhiệt hẳn lên. Xuân về hoa nở, trăm hoa đua nở, tranh nhau khoe sắc thắm, thời tiết ấm áp, dân chúng di chuyển đều trên đường. Hôm nay mặt trời trông thật rạng rỡ, ánh nắng ấm áp rơi trên người vô cùng thoải mái, ngay cả mèo hoang cũng thích nằm phơi nắng ven đường hơn.
2 Ai, tiểu thư thật sự là cô nương tùy hứng, kiêu ngạo, nói một là một, không cho phép người ta được phản bác! Hổ Nhi ở Hoa phủ cứng rắn khuôn phép lại bị một nhận vật phiền toái, nam nhân này trong mình có dị độc lại bị thương, cứ thế đi theo nàng quay về Tục Hương Lầu.
3 Có câu mặt nhìn mặt thôi cũng đã ghét rồi. Nhất là bên cạnh nam nhân này, nàng ngay cả cùng hắn gần gũi nhiều một lát cũng cảm thấy cả người không thoải mái, ấy thế mà lúc này lại bị khóa cùng một chỗ.
4 Nàng không mặt mũi nào gặp mọi người! Bởi tại Hổ Nhi sau khi bị Tây Môn Sóc nhìn thấy hết thân mình trần trụi, liền xấu hổ đến mức không thể ngẩng đầu lên.
5 Trước lúc nụ hôn bắt đầu, trong lòng Hổ Nhi bất an không yên. Nàng không rõ vì sao chỉ là một cái hôn, lại khiến cho cả người nàng run rẩy, hơn nữa, nhìn mặt của hắn, nàng bỗng nghĩ đến hình ảnh có một lần hắn đột nhiên hôn nàng.
6 Sau khi Tây Môn Sóc tách chân Hổ Nhi ra, đầu tiên là đưa chóp mũi cọ ở trên bắp chân của nàng , sau đó lại nâng đùi của nàng lên, bóng loáng không tỳ vết di chuyển dọc theo bên sườn hướng lên trên.
7 Trời sáng ngời, ánh nắng ấm áp lọt qua chấn song cửa sổ, chiếu vào bên trong nhà nhỏ tối tăm. "Hổ Nhi. " Một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve trên gương mặt của nàng.
8 Hổ Nhi căn bản không có thời gian để oán giận Tây Môn Sóc. Vì khi nàng tỉnh lại, vẫn vô cùng mệt mỏi, còn không kịp mở miệng nói gì, lại bị hắn mang đi.
9 Ba ngày sau, Tây Môn Sóc được mang ra khỏi địa lao. Hắn cũng không hỏi gì, chỉ im lặng đi theo môn đồ Diêm Vương môn. Dù sao hắn không biết Hổ Nhi bị nhốt ở đâu, giờ chỉ có thể tùy thời mà hành động.
10 Thiên hạ rộng lớn, Hổ Nhi cuối cùng có thể đi, mà cũng chỉ đi đến Tục Hương Lầu ở thành Trân Châu. Nàng cưỡi ngựa không ngủ cũng không nghỉ, nhắm một đường thẳng đến nhà.
11 Vui mừng, tiếng pháo nổ đùng đùng vang lên. Hổ Nhi gả cho Tây Môn Sóc, một khắc kia đem kiệu ra đón ở Hoa phủ, Hoa Lưu Ly cùng đứng chung với một cô nương tuổi xấp xỉ.