61 Đạp Thanh viên nằm ở phía đông viện trong Sở phủ, đông viện lúc trước là nơi ở của Sở Danh Đình, thông thường đông viện là nơi ở của người kế chỉ sau tông chủ của Sở gia.
62 - Có thể vì Thái úy đại nhân góp chút sức lực, thực sự là may mắn của tiểu nhân. Sở Tranh rất mẫn cảm, cảm thấy có chút khác lạ thì vội nói:- Phụ thân, Từ tiên sinh đã tới, vậy để hài nhi dẫn tiên sinh và ba vị nghệ nhân tiến vào Đường phủ.
63 - Không thể nào, hắn mới có bấy nhiêu tuổi, đám ngốc trọc đầu ở Linh Sơn Cổ Tự kia cho dù thiên tư tuyệt đỉnh muốn luyện đến tầng thứ năm cũng phải mất ba mươi năm!Hách Liên Tuyết nói:- Ta giao thủ với hoà thượng của Linh Sơn tự không biết bao nhiêu lần, làm sao có thể nhận lầm cho được?Ba vị nghệ nhân của Ưng đường thấy Sở Tranh có thể tiếp được một chưởng của Hách Liên Tuyết, hơn nữa chỉ hơi rớt vào thế hạ phong, tất cả đều vuốt râu cười.
64 Toàn bộ tình cảnh xảy ra chỉ trong tích tắc giống như tia lửa xẹt ra từ cục đá đánh lửa, nghệ nhân Cao Sĩ Anh của Lang đường đứng cách đó hơi xa, cũng không kịp tiến lên chặn đường, toàn bộ tình hình người bịt mặt cứu người lão thấy rõ ràng không sót một chi tiết, trong lòng cực kỳ bội phục nhịn không được hô lên một tiếng:- Tuyệt!Vừa vặn cùng lúc với tiếng "tuyệt", một bóng trắng lướt qua bức tường cao nhắm hướng người bịt mặt kia đuổi theo, trên không trung còn văng vẳng tiếng nói vọng lại:- Lý tiền bối, Cao tiền bối ở lại đây, hai vị Long - Lục tiền bối đi theo vãn bối.
65 Sở Tranh tiến lên phía trước thi lễ, nói:- Ra mắt Tể Tướng đại nhân. Phương Lệnh Tín cười ha hả, nâng Sở Tranh đứng lên ung dung nói:- Quả nhiên là thiếu niên anh hùng, thật tuyệt!Sở Tranh nghe vậy chẳng hiểu ra sao, chỉ thấy vẻ tươi cười của Phương Lệnh Tín rất cổ quái, nhìn thoáng qua Sở Danh Đường thì thấy vẻ mặt phụ thân đang cười khổ.
66 Sở Danh Đường cảm thấy bất an trong bụng, giáo úy bất quá chỉ là một chức quan thấp trong quân, ngay cả Binh Bộ Thị Lang cũng có thể quyết định cấp bậc này, Hoàng Thượng tự nhiên biết tới, lại ở trước mặt mọi người nói ra, bảo đảm không bao lâu sau cái tên Sở Tranh mọi người trong triều đều biết đến.
67 Sở Tranh giận dữ, xiết chặt nắm tay quay đầu lại để xem kẻ nào ăn phải gan hùm mà táo tợn thế, nhưng chỉ thấy khuôn mặt trầm tĩnh của phụ thân ngay cạnh mình.
68 Trần Chấn Chung cúi đầu nói:- Người trong giang hồ nếu không có thâm cừu đại hận, rất ít khi phế đi võ công của người khác. Thuộc hạ nhất thời hồ đồ, xin đường chủ thứ tội.
69 Tây viện giờ trở thành nơi vắng vẻ quạnh quẽ nhất trong Sở phủ. Khi Sở Thiên Phóng dọn đến đây ở, vài ngày đầu có không ít người đến bái kiến, hơn nữa chủ yếu là đến để phàn nàn kêu than với Sở Thiên Phóng.
70 Sở Thận An trong lòng hơi thấp thỏm, lần trước đối mặt với Sở Hiên, Sở Nguyên, hắn ta cũng không có cảm giác này. Con cháu thế gia ở Đại Triệu từ trước đến nay xem trọng cả văn lẫn võ, Sở Thận An từ bé từng theo người luyện tập chút công phu, nhưng lúc Sở Tranh đỡ một chưởng của Hách Liên Tuyết, chỉ mới có chưởng phong thôi đã khiến hắn ta đứng không vững, chứ chưa cần nói đến trận đấu ác liệt đến nghẹt thở giữa Sở Tranh và Lý Vạn Sơn, Sở Thận An tự ngẫm, dẫu có mười người như hắn ta cũng không phải là đối thủ của Sở Tranh, huống chi thân phận của thiếu niên này vô cùng cao quý, là đứa con mà phu thê Sở Thái Úy thương yêu nhất, đến cả Mẫn công chúa đương triều cũng có tình ý với hắn.
71 - Ai da, là Sở công tử, sao hôm nay lại rảnh. . . Mụ tú bà thấy phía sau Sở Thận An còn có hai mươi mấy người, nhất thời miệng lưỡi cứng đơ thốt không ra lời.
72 - Mời, chư vị huynh đệ, theo quy củ trong quân, chén thứ nhất, kính cấm vệ quân!Mọi người hét lên ầm ầm:- Kính cấm vệ quân!Sau đó nâng chén uống cạn, không ít người chép chép miệng tán thưởng:- Rượu ngon!Phương Trung Thành lại lần nữa nâng chén, nói:- Chén thứ hai, kính Ngũ công tử, Ngũ công tử hôm nay gia nhập cấm vệ quân, cấm vệ quân lại có thêm một anh hùng hảo hán, mời!- Kính Ngũ công tử!- Chén thứ baPhương Trung Thành cười nói:- Vì cấm vệ bát doanh và thập nhị doanh huynh đệ, trong quá khứ hai doanh chúng ta choảng nhau không ít lần, Phương mỗ cũng không hy vọng cuộc rượu này song phương có thể biến chiến tranh thành hòa bình, tuy nhiên hôm nay chư vị chỉ có thể tranh cao thấp trên bàn rượu.
73 So sánh với hai lần trước, lần này Tôn Đắc Sơn tỏ ra rất cung kính với Sở Tranh, lời nói đầy vẻ nịnh nọt. Hắn biết vị thiếu niên này sắp tới sẽ là nhân vật tạo nên sóng gió trong triều, tương lai sau này không thể đong đếm được.
74 - Trên tiểu thần còn có hai vị huynh trưởng, sao đến lượt thần làm chức tông chủ Sở gia?Triệu Mính nhìn chằm chằm Sở Tranh, nói:- Trừ phụ thân ngươi ra, từ trước tới nay chức Sở gia tông chủ đều do đường chủ Ưng đường tiếp nhận.
75 - Ngũ công tử đã trở lại. Sở Tranh ừ một tiếng rồi hỏi:- Cô cô của ta đi gặp Hoàng Thượng còn chưa trở về sao?- Đúng vậy. Mời công tử vào trong phòng ngồi nghỉ một chút.
76 - Tranh nhi, còn có việc gì sao?Sở Tranh do dự nói:- Phụ thân, hài nhi có một chuyện đắn đo ở trong lòng đã lâu. Đại ca và tam ca ở kinh thành mới được có nửa năm, nhưng phụ thân lại phái hai huynh ấy rời khỏi kinh thành đi Nam tuyến nhận nhiệm vụ, nguyên nhân có phải vì con hay không?Sở Danh Đường nhìn Sở Tranh, hỏi:- Con nghe những lời này từ đâu?Sở Tranh im lặng không nói.
77 Giống như Sở Tranh, Sở Danh Đường cũng cảm thấy nhẹ nhõm hết sức. Sở phu nhân gọi mấy muội muội của mình đến Sở phủ giúp chuẩn bị hôn lễ cho Sở Hiên, bất kể mấy người này ở kinh thành hay ở những nơi khác.
78 - Chàng làm cái gì vậy?"Vút" một tiếng nhỏ, Lý Thành cảm thấy một luồng kình phong bay xẹt qua trước mặt, vợ gã hự một tiếng rồi ngã nằm xuống. Lý Thành tức thì cảm thấy mồ hôi lạnh túa ra, gã biết người mới tới là một võ lâm cao thủ, vội thò tay qua thăm dò thử hơi thở của vợ, Lý Thành thở phào nhẹ nhõm, vợ gã tạm không có việc gì chỉ bị hôn mê bất tỉnh.
79 Ngô An Nhiên đứng chờ cách đó không xa, thấy hai người đi ra, liền nói với Sở Tranh:- Việc này dừng lại ở đây sao?Sở Tranh cười khổ, đáp lời:- Vậy phải thế nào nữa? Tên Lý Thành này muốn giết gã thật dễ như trở bàn tay, nhưng dù sao gã cũng là một quản sự trong phủ, lại sắp đến đại hôn của đại ca, nếu gã chết đi sẽ kinh động nhiều người, phá huỷ danh tiếng của Sở phủ, hơn nữa đại ca sẽ sinh nghi đệ tử.
80 - Chuyện gì?Sở Tranh nói:- Đệ tử đã sai Trần Chấn Chung chọn ra 40 thiếu niên đệ tử Ưng đường, muốn nhờ sư phụ dẫn dắt bọn họ huấn luyện một thời gian, tiểu tử Âu Dương sẽ đi theo phò tá sư phụ.