461 Sau khi thương lượng xong. Trương Văn Trọng cũng quyết định dẫn Vưu Giai đi dạo phố huyện. Vưu Giai muốn thưởng thức bầu không khí ngày tết ở làng quê.
462 Bệnh viện nhân dân huyện Ẩn Ngạc. Làm xong kiểm tra, Dư Kha nằm trên giường bệnh, hai mắt nhắm nghiền, nhìn tựa hồ như đã ngủ say. Nhưng Trương Văn Trọng nhận ra đôi mày nàng thỉnh thoảng cau lại, hiển nhiên cũng không phải thật sự đã ngủ mà chỉ là giả vờ.
463 Chẳng bao lâu sau, một vị hộ sĩ cầm theo giấy xét nghiệm của Dư Kha, vội vàng chạy về. Trên mặt mang theo diễn cảm khiếp sợ: “Báo cáo xét nghiệm đây rồi.
464 Thời gian qua nhanh như tên bay, hai ngày chỉ trong nháy mắt đã thoáng qua. Ngay khi Phong Sơn phái và Hà Phi Quan cùng nhau tổ chức đại hội Dân Gian Giám Bảo tại Vân Thai thị viên mãn kết thúc, dưới sự dẫn dắt của lão thái gia Vưu Thiên Hải của tập đoàn Vưu thị, người của Vưu gia không thiếu một ai đều xuất hiện tại huyện Ẩn Ngạc, lại đến nhà bái phỏng gia đình Trương Văn Trọng.
465 Toàn bộ người nhà họ Vưu đều nghỉ ngơi trên tầng bảy của khách sạn. Vì muốn bảo vệ an toàn, cho nên ngoài người nhà họ Vưu ra, trên tầng này không có an bài thêm khách nhân cư ngụ.
466 Trong mảnh không gian mông lung bụi bặm, mặt đất hoang vu lạnh lẽo. Tạo nên một bầu không khí áp lực, dường như muốn bao trùm tất cả phiến trời đất này.
467 Kiếm ý sắc bén trong nháy mắt hóa thành ngàn vạn phi kiếm lóe ra hàn quang sắc bén, bao phủ trời đất, nghiễm nhiên biến thành một mảnh nước lũ phi kiếm, hạo hạo đãng đãng đón lấy song quyền của Trương Hạo đang nện xuống dưới.
468 Vưu Giai đột nhiên bừng tỉnh từ trong cơn mộng mị, nàng chậm rãi ngồi dậy ngắm nhìn bốn phía. Phát hiện mình vẫn đang ở trong khách sạn. Ngoại trừ nàng, trong phòng không có một ai.
469 Nếu như đối thủ chỉ một mình Trương Văn Trọng, Bạch Cốt Chân Tinh cũng nắm chắc thắng lợi. Thế nhưng hiện tại, bên người Trương Văn Trọng đột nhiên có thêm một Minh Xà có tu vi Hóa Thần kỳ và một khí linh cấp tiên khí.
470 Yêu ma Hóa Thần đỉnh kỳ tự bạo sản sinh yêu lực cực kỳ kinh khủng, thậm chí dù là người tu chân Độ Kiếp kỳ cũng phải tránh đi mũi nhọn, huống chi hiện tại tu vi của Trương Văn Trọng chỉ ở Nguyên Anh trung kỳ, một khi bị cuốn vào cỗ yêu lực thô bạo kia, thì không chết cũng phải lột da! Ngay khi Bạch Cốt Chân Tinh lựa chọn tự bạo, phiến mây đen bị cô ta dùng yêu lực mạnh mẽ đưa tới cũng tự nhiên tiêu tán.
471 Trời còn chưa sáng, sự kiện xe vận tải chở nguyên liệu hóa chất có độc đi ngang qua huyện Ẩn Ngạc cũng đã truyền khắp toàn bộ thị trấn cùng một ít huyện trần gần bên, ai ai cũng nghe được tin này.
472 Mất khoảng hơn một giờ đồng hồ, cuối cùng Trương Văn Trọng mới giải thích xong tất cả mọi chuyện cho Vưu Giai rõ ràng. Đương nhiên, hắn sẽ không nói với nàng, rằng mình đoạt xá trọng sinh.
473 Trương Văn Trọng cũng bị hành động bất thình lình của Lưu lão tiên sinh làm cho hoảng sợ. Hắn lắc đầu thầm nghĩ, hóa ra vị tiên sinh này là một kẻ si nhân.
474 Tuy rằng không lay chuyển được Uông Đồng, cuối cùng Trương Văn Trọng gia tăng thêm vài loại linh tài liệu, nhưng dù vậy, những thành viên của Đặc Cần tổ vẫn cảm thấy Trương Văn Trọng ra giá rất tiện nghi, cho rằng giá cả như vậy xa xa kém giá trị của ba trăm viên ngũ phẩm linh dược Tị Độc Đan.
475 Sáng ngày hai mươi tám, tháng chạp! Trần Hi lái một chiếc Elantra màu bạc, đỗ ở trước tiểu khu Trương gia, lặng lẽ đứng chờ Trương Văn Trọng. Vốn hắn muốn vào trong nhà bái phỏng, nhưng lúc này có mấy bà con thân thích nhà họ Trương, trùng hợp kéo đến.
476 Sau khi ăn cơm trưa xong, Trương Văn Trọng liền hỏi thăm ông chủ tiệm cơm, về địa chỉ nhà của những người thợ mỏ trúng bệnh. Đối với hành động này của hắn, ông chủ tiệm cơm có vẻ rất cảnh giác, chau mày lạnh giọng chất vấn: “Các chú muốn hỏi địa chỉ để làm gì?” Trương Văn Trọng mỉm cười giải thích: “Bác đừng hiểu lầm.
477 Trong lúc tiến hành chẩn mạch, Trương Văn Trọng đã âm thầm trút một tia linh lực vào trong cơ thể của Chương Nghiễm Minh. Theo máu huyết tuần hoàn lưu chuyển, tiến sâu vào trong mỗi tấc da thịt nội tạng để kiểm tra tình huống.
478 Nước thuốc dùng để tắm rửa rất nhanh đã được nấu xong, sau khi pha thêm nước lạnh, lại cho Chương Nghiễm Minh ngâm mình xuống. Tuy rằng độ nóng của nước thuốc lúc này không cao lắm, nhưng Chương Nghiễm Minh dù sao cũng đã bị hư thối da thịt hơn sáu mươi phần trăm, lúc ngâm loại nước thuốc này, đau đến nhe răng nhếch miệng.
479 “Yêu a, lá gan lớn rồi sao? Dám xem lời nói của ta thành gió thoảng bên tai? Xem ra, không cho các ngươi chút màu sắc nhìn xem, các ngươi thật đúng cho ta đang nói giỡn!” Tên đầu trọc cười nhạt, liền ra lệnh cho đám tráng hán sau lưng xông lên đánh người.
480 Trong tiếng còi cảnh sát chói tai, một chiếc xe cảnh sát gào thét tới, dừng ngay hiện trường quần ẩu phía trước. Từ trên xe cảnh sát bước xuống, chính là đội trưởng Mã Khuê của đồn cảnh sát Cửu Phong trấn, dù kiến thức của hắn có rộng rãi, nhưng khi nhìn thấy hiện trường quần ẩu thanh thế lớn trước mắt, sắc mặt trắng bệch da đầu tê dại, nhịn không được run giọng chửi mẹ nó.