341 Vương Minh nghe xong Lê Thị Tuyết kể đoạn này thì đã hiểu được tại sao lúc điều tra thông tin về Lê Thị Tuyết thì không hề thấy nàng có anh chị em gì cả.
342 Còn về phía Lê Thị Tuyết lúc này tình trạng cũng không khả quan hơn Vương Minh là mấy. Trải quả đêm điên cuồng hôm qua, giống như Nguyễn Giai Giai và Triệu Vận thì một bộ phận nhỏ của hắc ám nội khí đã di chuyển từ cơ thể Vương Minh sang trú ngụ trong cơ thể nàng, tuy lượng hắc ám nội khí này rất nhỏ, nhỏ đến mức dù Vương Minh có bị mất đi cũng chẳng khiến hắn sứt mẻ gì nhưng mà cũng đừng vì thế mà coi thường nó.
343 Quay ngược thời gian trở lại đêm hôm trước, trong khi nhân vật chính của chúng ta Vương Minh đang hú hí mây mưa điên cuồng với Lê Thị Tuyết thì ở trụ sở công ty Phi Long tại Nam Hải, tại phòng làm việc của tổng giám đốc, trên bộ ghế salon đắt tiền nhập khẩu từ Ý, một cảnh tưởng tương tự cũng đang diễn ra chỉ khác là nhân vật nam chính và nữ chính đổi lại hai người khác là Nguyễn Phi Long và nữ thư ký của hắn.
344 Minh “khỉ” ở đầu bên kia đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, những giọt mồ hôi to cỡ những hạt đậu ứa ra trên trán. Minh “khỉ” vội vàng nói:“Dạ… dạ… cũng không hẳn là vậy”“Vẫy nghĩa là thành công?”“Dạ… không… không phải”Nguyễn Phi Long thấy Minh “khỉ” nói vòng vo thì hắn cảm giác tên Minh “khỉ” này dường như ăn phải gan hùm mật gấu, dám trêu đùa hắn vì vậy không kìm nén được giận dữ, quát:“Đ** c** m**, mày trêu bố mày à, muốn chết phải không”“Em nào dám, cho dù cho em ăn gan hùm mật gấu em cũng không dám trêu chọc anh.
345 “Nhưng mà…”Minh “khỉ” biết hiện tại công ty Phi Long đang bị công ty Thư Kiều và công ty Vương thị vây công túi bụi từ nhiều hướng, đang bị đẩy vào tình cảnh rất khó khăn thế nên hắn hiểu được cái kế hoạch bắt cóc này có ý nghĩa quan trọng như thế nào với Nguyễn Phi Long.
346 Nguyễn Phi Long nghe Minh “khỉ” trả lời thì không có chút nào hạ hỏa cả, thở phì phì rống lên:“Đ** còn bé đó là tiểu thư của Thư gia đó. Thư gia thủ đô, mày có hiểu cái tên đó có ý nghĩa gì không”Minh “khỉ” nghe được thận phận của Thư Kiều xong mà lòng run rẩy, cả người mồ hôi lạnh ứa ra ướt đẫm như tắm.
347 Nguyễn Hùng đang ngồi ở bàn làm việc, quay lưng về phía cửa ra vào, hai mắt nhắm lại thì nghe thấy tiếng cửa phòng làm việc mở, hắn không cần mở mắt nhìn cũng biết Nguyễn Phi Long đã đến.
348 Nhưng sự khác biệt rõ ràng nhất mà Nguyễn Phi Long có thể cảm nhận ở Nguyễn Hùng năm mười lăm tuổi so với Nguyễn Hùng mười tuổi chính là ở cái thái độ của Nguyễn Hùng đối người trong gia tộc, đặc biệt là đối với anh em họ.
349 Nguyễn Hùng im lặng một lúc không nói gì, sắc mặt cũng không hề có biến đổi, ánh mắt nhìn Nguyễn Phi Long cũng như vậy. Hắn muốn tạo một chút áp lực lên Nguyễn Phi Long, làm cho Nguyễn Phi Long có thể ghi nhớ sâu cái áp lực của hắn vào trong lòng để sau này sẽ tiện hơn cho hắn trong việc sử dụng và khống chế Nguyễn Phi Long.
350 Nguyễn Hùng gật đầu, hắn cũng không nói luôn việc hắn cần Nguyễn Phi Long làm mà đột nhiên lại hỏi một câu:“Nghe nói tình hình ở Đông Doanh dạo này không ổn cho lắm nhỉ”Nguyễn Phi Long nhất thời bị câu hỏi đột ngột này của làm cho u mê khó hiểu.
351 Nghĩ đến Trần Minh Hoàng và Nhị bang có ẩn giấu con bài lợi hại, Nguyễn Hùng cảm thấy đây là một cơ hội hợp tác không tệ. Từ lâu rồi, Nguyễn gia đã muốn nốt lấy hắc đạo Đông Doanh, nếu như không phải ở Đông Doanh suốt bao năm qua có Hắc Long bang của Nguyễn Sinh liên tục chống đối và phá hoại thì có lẽ hắc đạo Đông Doanh đã là đồ nằm trong túi Nguyễn gia từ rất lâu rồi chứ không phải chật vật như hiện giờ, mất nhiều công sức bố trí cùng tài nguyên mới thâu tóm được hai cái Bạch Hổ đường cùng Thanh Long đường của Liên Minh.
352 Nếu như hỏi Nguyễn Phi Long hắn có sợ không thì chắc chắn Nguyễn Phi Long sẽ trả lời là có. Hắn sợ không phải vì sợ tính mạng của hắn bị nguy hiểm khi ở Đông Doanh mà hắn sợ phải đối mặt với Trần Minh Hoàng.
353 Bất quá cho Nguyễn Phi Long cũng không phải có nghĩ là cho hắn vô thời hạn, nhất là vào giai đoạn hiện nay, hắn đột nhiên được ném cho tiếp quản kinh tế của Nguyễn gia, nhân lực trong tay của hắn nhất thời không đủ để dùng thế nên hắn không thể chờ đợi thêm được nữa.
354 Đây cũng là vấn đề Vương Minh đâu đầu nhất lúc này. Nếu như từ bỏ thì Vương Minh cảm thấy không nỡ bởi hắn đã mất rất nhiều thời gian và nhân lực mới an bài được mọi việc như hiện nay.
355 Mà chiếu theo lẽ thường, tình hình an ninh kém cỏi tất nhiên sẽ kéo theo đời sống của nhân dân bất ổn, người dân ngày ngày lo lắng đến tính mạng của bản thân làm sao mà có tinh thần để làm ăn, phát triển kinh tế được.
356 “Em nói cũng đúng. Nếu Phương Đức Tân ra tay thì có lẽ anh hiện giờ làm sao nhẹ nhàng ôm người đẹp mà ngủ nhu hiện nay được”Vương Minh cười ha hả nói.
357 “Em biết, biết rất rõ là đằng khác. Làm sao em có thể quên được kẻ đó cơ chứ”Lê Thị Tuyết lúc này đột nhiên tâm tình trở lên kích động lạ thường. Nếu như lúc trước trong mắt của nàng tràn đầy hạnh phúc cùng trìu mến thì lúc này lại sắc bén lạ thường, tràn đầy cừu hận và giận dữ.
358 Vương Minh lập tức khắc ghi cái tên Lê Thanh Hải này vào sâu trong não. Từ việc Lê Thị Tuyết nhắc nhở hắn cũng với việc khi nói đến cái tên này thì trong mắt nàng bắn ra một tia rất nhỏ hận ý thì hắn lờ mờ đoán ra được thận phận của cái người tên Lê Thanh Hải này.
359 “Anh nhớ rồi”Vương Minh gật đầu nói. Hắn nào dám quên cơ chứ, dù sao việc này chính mồm hắn hứa với Trần Thanh Thanh là sẽ giúp nàng giải quyết cái đuôi phiền phức Trịnh Thanh Hưng đồng thời Nguyễn Giai Giai cũng rất chú ý và quan tâm đến việc lần này.
360 Vương Minh thay hai nàng đóng cửa phòng tắm lại. Hắn hít một, đè ép cơn ham muốn trong lòng lại rồi nhanh chóng chạy đến tủ quần áo trong phòng ngủ, cầm lấy một bộ quần áo mới chạy đến phòng vệ sinh trong phòng làm việc của hắn mà thay quần áo tắm rửa.