321 “Nếu vậy chúng ta chơi quần chiến sao?”Một đội viên hỏi. Đinh Xuân Lâm gật đầu nhưng lúc sau lại lắc đầu nói:“Đúng là quần chiến bất quá cũng không hẳn là quần chiến”“Là sao”Mười người kia nghe Đinh Xuân Lâm nói kiểu mập mờ như vậy thì không hiểu lắm thế nên cùng đồng thanh hỏi.
322 Vương Minh bị người thứ bảy xuất hiện mà hơi bất ngờ có chút không kịp phòng bị nên bộ ngực lập tức bị hai cước đạp mạnh vào. Hai cước này tuy rằng đối với thân thể của Vương Minh cũng chẳng gây ra tổn hại gì nhưng mà hắn cũng phải lùi liên tục về phía sau ba bước mới đứng vững lại thân thể.
323 Tiếp theo, Vương Minh cho người an bài dẫn nhóm đám người Đinh Xuân Lâm đi vòng qua rừng trở lại thác nước, còn lại cùng với những người còn lại trong nhóm thợ săn tiếp tục ở lại chỗ này chờ nhóm người đội bốn do Bùi Thanh Tùng dẫn đầu đang trên đường đi đến.
324 “Phục, bọn em phục”Nguyễn Đại Dương và Hồ Anh Tuấn nghe Vương Minh chỉ trừng phạt bọn họ nhẹ nhàng như vậy thì đúng là cầu còn không được vì vậy lập tức ngẩng đầu lên, đồng thanh nói.
325 Bàn giao dặn dò xong mọi việc với hai người Lê Minh Đức và Bùi Hải Quân về việc huấn luyện, Vương Minh ở lại cơ sở huấn luyện ngủ một đêm. Sáng hôm sau, khi mặt trời vẫn còn chưa mọc thì Vương Minh đã một mình lái xe rời đi, trở lại Đông Doanh.
326 Lịch trình được bàn bọc xong xuôi, Nguyễn Giai Giai lập tức lôi kéo hắn đi qua tất cơ cửa hàng thời trang và đồ trang sức có tại nơi đó, cơ hồ là không bỏ sót cửa hàng nào cả.
327 Vương Minh lúc này lập tức nói ra địa chỉ hiện tại của hắn cho Hầu Toàn:“Ừ, anh đang ở bãi đỗ xe của rạp chiếu phim Mega Troll. Nếu như bắt sống được thì tốt, bằng không thì giết sạch đi”“Vâng, em sẽ cố gắng”Hầu Toàn đáp một tiếng sau đó ngắt kết nối.
328 Lúc này đột nhiên điện thoại của Vương Minh rung lên. Nhìn trên màn hình là số điện thoại của Hầu Toàn, Vương Minh chắc hắn gọi điện là để báo cáo kết quả làm việc.
329 Ngồi ở đối diện với Vương Minh, Lê Thị Tuyết cùng đang thưởng thức ly trà nhưng ánh mắt luôn nhìn chằm chằm vào Vương Minh. Nhìn người trước mặt, mặc dù người này đeo mặt nạ che giấu thận phận nhưng mà thông qua việc xem xét kỹ lưỡng thân thể bên ngoài thì nàng kết luận người ngồi trước mặt nàng hiện tại là một người rất trẻ tuổi, nhiều nhất thì cũng chỉ khoảng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi mà thôi.
330 Vương Minh điều tra không ra được chút thông tin nào cũng dễ hiểu thôi, dù sao thông tin duy nhất hắn chỉ biết là một cái tên mà thôi, đó là còn là không biết được cái tên này là tên thật hay tên giả nữa, còn những thông tin quan trọng khác như quê quán, năm sinh, diện mạo,… đều không hề có nếu mà lực lượng tình báo còn ở mức độ sơ khai của Vương Minh có thể điều tra ra được thì chắc chắn các cơ quan tổ chức tình báo hàng đầu thế giới như CIA, MI6, ISI,… gọi tổ chức tình báo của Vương Minh là sư phụ luôn.
331 “Không được”Lê Thị Tuyết lắc đầu nói. Lê Thị Tuyết biết lúc này nếu làm căng là không khôn ngoan, người có hại sẽ là nàng nhưng mà nàng không thể giảm điều kiện hay thay đổi điều kiện được bởi vì ba điều nàng nêu ra đối với nàng rất quan trọng, dù thiếu một điều cũng không thể.
332 Lê Thị Tuyết nhìn thấy Vương Minh không dám nhìn nàng thì tươi cười, mở miệng trả lời nhưng lại không hề liên quan đến câu hỏi của Vương Minh:“Mr Boss, nói chuyện với người khác mà không nhìn người ta thì có phải hay không là không lễ phép”Vương Minh cảm thấy rất khó hiểu, không biết tại sao lúc này đột nhiên Lê Thị Tuyết lại lôi mấy cái lễ phép xã giao ra làm gì.
333 Vương Minh lúc này buông tha cho chống cự, hắn dùng ánh mắt nóng rực quét nhanh một lượt trên cơ thể thành thục và đầy phong tình của Lê Thị Tuyết. Hắn cảm giác mồm miệng khô khốc, theo bản năng vươn lưỡi ra liếm quanh môi, bộ dạng giống như một con sói đói đột nhiên nhìn thấy một con mồi.
334 Vương Minh lúc này trên người không một sợi vải, toàn thân ướt sũng mồ hôi nữa nằm nửa ngồi dựa vào ghế salon. Nhớ lại hai tiếng điên cuồng vừa rồi với Lê Thị Tuyết, Vương Minh quả thật là sướng và thỏa mãn đến tận xương tủy, Vương Minh có lòng tin rằng nếu hắn còn có đủ tinh lực chắc chẳng ngại ngần mà cày cấy trên cơ thể tuyệt vời Lê Thị Tuyết đến tận sáng mai luôn.
335 Hiện giờ là sáu giờ sáng, Vương Minh lúc này đang ngồi trên ghế salon dùng để tiếp khách trong phòng làm việc của Trương Nghĩa. Ngồi tại đây, Vương Minh không hỏi nghĩ đến việc làm tối quá của hắn, đến bây giờ nghĩ lại Vương Minh vẫn cảm thấy quá mức hoang đường, có cảm giác đó là mộng ảo chứ không phải là thật.
336 Vương Minh vẫn nhớ đến cái thứ nội khí kỳ lạ tối qua đột nhiên xuất hiện trong cơ thể hắn. Hắn sẽ không tin cái thứ nội khí đó là sản phẩm của hắc ám nội khí sinh ra bởi vì hắn cảm thấy được cái thứ đó tuy rằng cũng giống hắc ám nội khí là có thể kích phát dục vọng nhưng nó không có được sự bá đạo và hung tàn của hắc ám nội khí.
337 Vương Minh biết Trương Nghĩa trong phòng làm việc có cất giữ vài loại rượu quí hiếm để dùng để tiếp khách quan trọng chỉ là hắn không biết Trương Nghĩa để mấy chai rượu này ở đây nên đành phải dùng dị năng quét khắp các góc ngách của căn phòng làm việc một lượt.
338 Cơ thể Vương Minh và Lê Thị Tuyết lúc này tuy rằng không đạt đến tình trạng dính chặt vào nhau nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được thân thể nàng hơi run rẩy đồng thời ở cánh tay cũng cảm thấy từng giọt nước nhỏ rơi vào thì hắn biết tâm tình của nàng lúc này.
339 Vương Minh trầm mặc một lúc, nhìn Lê Thị Tuyết lưỡng lự một chút, dường như có gì muốn nói nhưng lại thôi. Bộ dạng này của Vương Minh làm sao thoát khỏi cặp mắt tinh tường của Lê Thị Tuyết được chứ, nàng nghĩ một lát rồi mở miệng nói:“Có phải ngài nghĩ đến nguyên nhân tại sao bọn chúng chém giết gia đình tôi phải không?”Vương Minh hơi giật mình, hắn không ngờ Lê Thị Tuyết nói một câu lại trung ngay suy nghĩ trong đầu hắn lúc này.
340 Vương Minh nghi ngờ cũng không phải là không có nguyên do. Vương Minh có thể khẳng định đám khí giả tấn công gia đình Lê Thị Tuyết không phải là một đám người ô hợp do mấy tên khí giả nhàn rỗi vô sự tập hợp lại mà là một đám người có tổ chức.