381 Trước khi xe dừng lại, Trần Thanh Thanh từ xa đã nhìn thấy Trịnh Thanh Hưng đứng trước cửa hàng chờ đợi, bộ dạng nóng nảy nhìn đông nhìn tây thì không hiểu sao tất cả những ký ức về đoạn thời gian hai người còn thân mật lại ùa về.
382 Việc Trịnh Thanh Hưng chấp nhận Vương Minh là đối thủ xưng tầm là một bước rất quan trọng để tiến đến thành công. Nếu như thân phận của Vương Minh ngang hàng với Trịnh Thanh Hưng, cho dù Vương Minh dùng mồm miệng hay thủ đoạn bỉ ối hoặc cậy mạnh ức hiếp thì chí ít trong lòng Trịnh Thanh Hưng cũng sẽ xuất hiện một chút tâm phục khẩu phục.
383 Trịnh Thanh Hưng thấy Vương Minh không có phản ứng, chỉ nhìn chằm chằm vào hắn. Tuy rằng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Vương Minh nhưng hắn cho rằng Vương Minh đang cố giả trang mà thôi chứ thực chất bên trong là sợ hãi, không có gan đánh hắn.
384 Về phần Vương Minh, hắn cũng không có sở hữu dị năng có thể đọc được suy nghĩ của con người nên hắn không biết được dự định nham hiểm độc ác của Trịnh Thanh Hưng.
385 Vương Minh lúc này mặc dù cố gắng hết sức ném hết những cái ý nghĩ đáng sợ kia ra khỏi đầu để tập trung khống chế hắc ám nội khí đồng thời nhanh chóng buông tay Trịnh Thanh Hưng ra bởi hắn ẩn ẩn cảm thấy nguyên nhân của mọi việc là từ thứ nội khí của Trịnh Thanh Hưng.
386 Nhưng mà Vương Minh cảm thấy sợ hãi cái sự thật này bởi vì hắn tưởng tượng nếu hắc ám nội khí có trí tuệ vậy thời gian vừa qua, việc nó bị hắn áp chế chẳng qua chỉ là diễn trò vậy có nghĩa là nó tuỳ thời có thể đánh bật ý thức của Vương Minh ra ngoài, chiếm lấy cơ thể hắn bất cứ lúc nào nó muốn.
387 Trịnh Thanh Hưng lúc này nào còn chút hình tượng gì của Trịnh thiếu gia lúc trước cơ chứ, hắn đã bị Vương Minh doạ cho bể mật rồi, cái bộ dạng hung hăng càn quấy cũng bị Vương Minh dẫm nát không còn sót lại chút nào.
388 Bất quá lúc này nhìn thấy ánh mắt dương dương đắc ý của Trần Thanh Thanh thì Vương Minh tức giận nhưng vì không thể biểu hiện ra bên ngoài nên Vương Minh chỉ trừng mắt thể hiện sự bất mãn của hắn với Trần Thanh Thanh.
389 Đám thiếu gia kia cũng hiểu lời Phương Tuấn nói không phải đe doạ bọn chúng mà là sự thật. Cộng với việc Trịnh Thanh Hưng bị sỉ nhục, nhục nhã, mất hết mặt mũi thì chắc chắn trong lòng vô cùng tức giận, hắn kiểu gì cũng sẽ tìm cách trút giận.
390 Tên công tử béo cảm thấy đầu óc trống rỗng, cảnh tượng trước mắt mông lung, giống như hắn đang ở trong một giấc mộng chứ không phải thế giới thực. Bên tai không hề nghe thấy bất cứ âm thanh cho dù lúc này đại sảnh phía dưới có vố số người đang cười cười nói nói.
391 Nhìn khuôn mặt nói dối mà vẫn tỉnh bơ của Phương Tuấn nếu như không phải Vương Minh lén nhéo nàng một cái, ra hiệu cho nàng bình tĩnh Trần Thanh Thanh cảm thấy cực kỳ ngứa mắt, chỉ hận không thể lập tức lao lên mà đạp cho vài cước.
392 Ôi đành chỉ còn nước như vậy thôi, Trần Thanh Thanh đã không thể chỉ có thể là Vương Minh hắn đứng ra thôi. Bất quá Vương Minh cũng không ngu ngốc ngay lập tức lao ra, hắn cần phải có kế hoạch kỹ lưỡng khống chế toàn bộ đám người này để cái đám công tử này sau này không dám manh động, tìm hắn gây phiền phức.
393 Bất quá vừa mới bước được vài bước đột nhiên trực giá của hắn cảnh báo có nguy hiểm. Đã từng là sát thủ, Vương Minh cực kỳ tin vào trực giác của bản thân đã vậy hiện tại sau khi trải qua cuộc phẫu thuật của lão Tà mấy năm về trước, loại gien đặc biệt của hắn hoàn toàn được kích phát nên trực giác của hắn vốn đã linh mẫn lại càng linh mẫn hơn.
394 Dĩ nhiên là hắn sẽ không thể kể toàn bộ sự việc rồi bởi trong đó có nhiều đoạn nếu hắn mà dám kể ra chắc Nguyễn Giai Giai sẽ cấm giường hắn vài tháng luôn ấy chứ.
395 Nhưng kẻ nào là kẻ phái tên béo kia ám sát Vương Minh không phải là điều khiến Vương Minh lo nghĩ nhiều. Bởi với khả năng phục hồi thần tốc dùng với việc hắc ám nội khí tăng trưởng khiến Vương Minh cực độ tự tin về sự an toàn của bản thân.
396 Thời gian quay trở về hơn sáu tiếng trước. Trong khi tại Đông Doanh, Vương Minh đang ra cùng đám người Phương Tuấn, Trịnh Thanh Hưng đối đầu thì tại biệt thự trung tâm thuộc khu biệt thư của gia tộc Nguyễn gia ở thành phố Nam Hải, Nguyễn Hải Thượng đang ngồi một mình tại phòng làm việc, suy nghĩ về vị thiếu nữ xinh đẹp vừa cha con hắn dùng bữa tối.
397 Nguyễn Hải Thượng nói:“Mọi việc thuận lợi là tốt nhưng nhắc nhở Số 12 và Bạch Hổ là không được chủ quan, lơ là. Dù sao Đông Doanh cũng là địa bàn của chính phủ, nếu xảy ra sơ suất gì thì hậu quả rất khó lường.
398 Bất quá nên nhớ Kate Morgan là ai. Mặc dù mưu kế giảo hoạt của Nguyễn Hải Thượng đã khá thành công, đẩy hắn tình thế bất lợi trong cuộc nói chuyện, nhưng mà thân là một lão hồ ly thành tinh, Kate Morgan cũng dư sức biết làm thế nào để bản thân thoát khỏi tình trạng hiện tại.