81 - Mạc thiếu gia, tối qua vì trong nhà tôi xảy ra chút chuyện, nên tôi đã về nhà, tiểu thư đảm bảo với tôi sẽ đi xe bạn học vè, tôi mới… Thật sự xin lỗi Mạc thiếu gia, tùy cho người trừng phạt, tôi sẽ từ chức!Mạc Duy Dương tức giận cúp điện thoại, sau đó lại bấm số thuộc hạ của mình phân phó:- Lập tức phái người tìm kiếm vị trí của Diệc Tâm Đồng! Nếu có tin tức lệp tức cho tôi biết!Đáng chết, anh cho rằng cô không muốn tới lễ đính hôn! Lại chơi trò mất tích với anh!Thấy sắp phải cử hành hôn lễ, mà bên kia vẫn còn chưa đem tin tức về, cả trái tm MẠc Duy Dương bị ném lên thật cao!***Hôm nay vốn nên xuất hiện ở lễ đính hôn của Mạc Duy Dương, nhưng Vũ LẠc Trạch lại cố ý chọn ngày này để bàn bạc, nói chuyện làm ăn.
82 Chín căn phòng trước mặt nhanh chóng được người khác hét giá chiếm được, cô gái Vũ Lạc Trạch giúp giám đốc Từ chiếm được chính là trong căn phòng thứ nhất.
83 Cô cười khúc khích, chủ động hôn lên môi mỏng của anh, dồn dập mà hỗn độn. Anh giữ chặt một cánh tay của cô, mập mờ cười nói bên tai của cô:- Từ từ đi, chỗ của em quá nhỏ, đợi cho em nếm mùi đau khổ.
84 - Mạc thiếu gia, thật sự xin lỗi, đã làm cho anh tức giận! – Cô đánh mấy chữ như vậy lên màn hình, ngón tay do dự chốc lát ở nút gửi đi, cuối cùng vẫn không gửi.
85 - Tôi không tới đây, cậu chuẩn bị lừa cô ấy lên giường? - Mạc Duy Dương hừ lạnh nói. - Dương, sao phải nói như vậy, cậu biết đó là không thể nào!- Nếu như cậu không có ý nghĩ không an phận với cô ấy cũng sẽ không mượn công việc để cùng cô ấy ở riêng! - Mạc Duy Dương, cái này gọi là ghen, nhưng chính anh không hề hiểu rõ điểm này, ngược lại Vũ Lạc Trạch đã hiểu.
86 Chị Chu xem như là một người phụ nữ hòa nhã, đối với cô khá lịch sự, chỉ là ánh mắt của các nhân viên khác nhìn cô hình như có ghen tỵ và hâm mộ, ghen tỵ cô trẻ tuổi và xinh đẹp, cho nên ngày đầu tiên cô đến báo danh đã bị mọi người xem thường.
87 Diệc Tâm Đồng đi tới trước cửa phòng làm việc của người phụ trách Mị Ảnh, gõ cửa phòng làm việc một cái. - Vào đi!Diệc Tâm Đồng lấy đơn xin thôi việc đã điền xong ở phía sau ra, đưa tới trước mặt của người phụ trách:- Em muốn thôi việc!- Không phải làm rất tốt sao? Sao lại thôi việc? - Người phụ trách nâng mắt kính lên, ánh mắt có chút khác thường nhìn cô.
88 Diệc Tâm Đồng đi qua đi lại trong đám người ở sân bay tìm kiếm bóng dáng của Quan Hi. Cô sợ trễ nên đã cố tình đi sớm, cơ thể nhỏ bé chui tới chui lui trong đám người.
89 Diệc Tâm Đồng ở biệt thự xem sách vài tiếng, sau khi cất sách xong, cô lên lầu, lúc xuống trên vai có thêm một cái túi vải. Biết anh sẽ không ăn cơm ở biệt thự, nhưng cô vẫn đẩy xe đi siêu thị một chuyến mua thức ăn.
90 - Đồng Đồng, hôm nay có rãnh không? Chúng ta đi chơi nhé? - Đột nhiên Quan Hi điện thoại tới kêu lên. - Ừm, đi đâu chơi? - Cô đang nằm trên giường, buồn ngủ lờ mờ hỏi.
91 - Chẳng lẽ cậu không biết có thứ gọi danh bạ sao? Tôi không muốn nghe cậu nói nhảm, lập tức đưa cô ấy xuống lầu, nếu không tôi không ngại xông vào trong phòng! - Mạc Duy Dương cắn răng nghiến lợi nói.
92 Vũ Thịnh Thiên dời tầm mắt về phía con gái bảo bối hỏi:- Đồng Đồng, con sẽ đi với ba đúng không?- Con. . . . . . - Diệc Tâm Đồng đau đầu nhìn Mạc Duy Dương một chút rồi lại nhìn Vũ Thịnh Thiên một chút.
93
94
95
96
97
98
99
100