61 Mặt Diệc Tâm Đồng thoáng cái trắng bệch, cô cũng hoài nghi tới mục đích anh nhân nuôi cô. Khi sự thật tàn khốc bị lột ra, lòng của cô bị nhéo đau. Cô thà rằng Mạc Duy Dương nhận nuôi cô là vì thương hại, chứ không phải vì thỏa mãn dục vọng của anh.
62 - Diệc Tâm Đồng, hiệu trưởng tìm cậu! - Cửa phòng học đột nhiên truyền đến một tiếng nói. Cô nhìn ra cửa phòng học, sau đó gật đầu một cái. Quan Hi lại gần, tò mò hỏi: - Hiệu Trưởng đại nhân tìm cậu làm gì?- Không rõ lắm! - Cô nhíu nhíu mày, trực giác không phải là chuyện tốt.
63 Ngồi lên xe Vũ Phong Nhi, Diệc Tâm Đồng lo lắng níu chặc váy đồng phục học sinh. Chuông điện thoại di động không đúng lúc mà vang lên, Diệc Tâm Đồng liếc nhìn Vũ Phong Nhi ngồi ở bên cạnh cô, ngón tay đè xuống chỗ điện thoại đang.
64
65 - Đồng Đồng! - Đột nhiên nghe được sau lưng có người kêu cô, cô quay đầu nhìn lại, kinh sợ kêu lên - Thượng Quan Tước, sao anh tới trường học?- Anh cố ý tới tìm em, Mạc Duy Dương không làm gì em chứ? Bây giờ em ở nơi nào? - Mặc dù đã đại khái đoán ra quan hệ của cô và Mạc Duy Dương, nhưng anh vẫn muốn từ chính miệng cô xác nhận.
66 Một chiếc Honda dừng ở trước một khu biệt thự, sau đó tắt đèn xe. - Đang ở đây sao? - Thượng Quan Tước thò đầu ra ngoài cửa xe, liếc nhìn biệt thự phía ngoài, qoay đầu lại hỏi cô.
67
68 - Ha ha! - Anh giữ chặt cằm của cô, mập mờ mà cười nói – Nhưng tôi lại có, có muốn hay sờ không?Bởi vì lời nói của anh, tai cô nhiễm đỏ, thẹn thùng không biết nhìn nơi nào cho tốt.
69 Mạc Duy Dương cúi đầu nhìn qua một cái, quay mặt sang hừ một câu:-Tôi không biết em đang nói gì!Diệc Tâm Đồng kinh ngạc ngẩng đầu lên, miệng mở ra. Làm sao anh có thể không biết cô đang nói cái gì, chuyện hoàn toàn là do anh sai người làm ra!-Tôi biết rõ là do người làm! Bởi vì trong lòng người ghi hận với Thượng Quan Tước, nhưng Quan Hi có làm gì sai? Tại sao người phải đuổi cả nhà cô ấy đi! – Cô kiệt sức bác bỏ lại.
70 Cúp điện thoại, Mạc Duy Dương nghe thư ký báo cáo, con ngươi đen giống như cái hố sâu trong nháy mắt nheo lại, không ngờ làm Dư Cửu bị thương sẽ mang đến hậu quả lớn như vậy, là anh suy tính sơ suất!Lần này người bắt Diệc Tâm Đồng đi so với Dư Cửu phiền phức hơn, Dư Uy, Dư Cửu là cháu trai hắn.
71 - Anh Uy! Phát hiện xe Mạc Duy Dương! – có tên thuộc hạ chạy tới thông báo. Dư Uy đưa tay vê nát tàn thuốc, sâu trong ánh mắt thoát qua một tia lạnh cực nhanh:- Đi xem hắn có dẫn người tới không, bố trí bẫy!- Vâng anh Uy!Lần này Mạc Duy Dương dẫn theo người, nhưng người đều bí mật ở một nơi bí mật gần đó, nếu như Dư Uy dám làm loạn, anh không ngại ngọc nát đá tan (kiểu như chết chung).
72 - Mạc Duy Dương, dựa vào câu này của mày, hôm nay không chơi chết mày, tao sẽ không gọi là anh Uy nữa! - Dư Uy nói cứng, nháy mắt ra hiệu với thuộc hạ.
73 Ánh mắt sắc bén của Mạc Duy Dương bắn về phía hắn, hận không thể một đao đâm chết hắn, cắn răng gầm nhẹ nói:- Dư Uy, là đàn ông thì một mình đấu, bắt phụ nữ uy hiếp thì xem là gì?Dư uy vô liêm sỉ mà cười nói:- Tước giờ tao đều không phải là đàn ông, tao là tiểu nhân, ha ha! Mạc Duy Dương chúng ta chơi trò chơi xem sao? – Hắn kéo đầu Diệc Tâm Đồng qua một cái, chỉ vào hai căn phòng sau lưng nói - Mạc thiếu gia dám mạo hiểm không? tr,uyện của dliễn đlàn lê qluý đlôn Mày còn chịu đựng được sao? - Hắn ngồi xổm người xuống tầm mắt song song với Mạc Duy Dương, cười to nói - Mạc thiếu gia không nhịn được thì không chơi tốt được rồi! Mạc Duy Dương mím đôi môi trắng bệch, nghiêng đầu nhìn hắn chằm chằm, mồ hôi sềnh sệch từ trong da thịt xuyên ra, dính ướt áo sơ mi, dán chặt phần lưng của anh, làm cho anh khó chịu như có lửa nóng hừng hực, nhưng anh chỉ có thể cắn răng nói:- Dư Uy, mặc kệ mày muốn làm gì, tao đều sẽ theo đến cùng, thả cô ấy ra!Diệc Tâm Đồng cuống cuồng nhìn anh, liều mạng nháy mắt, hàm răng cắn băng dính, khó khăn phát ra tiếng ‘ưmh ưmh’.
74 Trong tích tắc công hiệu của mùi thơm trong phòng nổi lên, cộng thêm dược tính trong cơ thể, bàn tay Mạc Duy Dương mò mẫm phần lưng của cô gái, thở hổn hển tới bên tai cô, nhẹ giọng gọi “Đồng đồng!”Cô gái đột nhiên quay lưng, đưa tay ôm cổ của anh, cười quyến rũ một tiếng:- Anh đã đến rồi!Mạc Duy Dương lắc đầu một cái, muốn nhìn rõ ràng diện mạo của đối phương, nhưng mặt của đối phương cứ không ngừng thay đổi, từ khuôn mặt xa lạ biến thành khuôn mặt của Diệc Tâm Đồng, bàn tay của anh chạm đến mặt của cô gái, hỏi:- Cô là ai?Cô gái hít mùi thơm trong phòng, cả người đã sớm nóng đến đổ mồ hôi đầm đìa, bả vai cô run lên, cả cơ thể vươn tới, dán vào ngực của anh, “tròn – đầy” càng không ngừng cọ xát, cực kì mị hoặc kêu lên:- Tới đây!Mạc Duy Dương ngửi trên môi cô gái một cái, không phải hương vị của Diệc Tâm Đồng, đáng chết tìm lộn phòng rồi!Anh đẩy ra cô gái, bước chân lảo đảo dựa vào vách tường ra khỏi căn phòng.
75 Diệc Tâm Đồng quanh quẩn ngoài cửa đầy sốt ruột, lo lắng, cũng không biết tình huống bên trong thế nào. Giơ tay lên đang muốn gõ cửa, cửa bị đẩy ra, thuộc hạ nhìn cô một cái, trên mặt biểu hiện sự sững sốt:- Tiểu thư còn chưa đi nghỉ ngơi sao?Diệc Tâm Đồng cắn môi, tầm mắt nhìn vào trong khe cửa, vừa đúng nhìn thấy một cánh tay từ trên giường buông xuống, tay đã thay băng, máu nhuộm đỏ dải băng.
76 - Mạc thiếu gia! - Diệc Tâm Đồng lo lắng gõ cửa phòng tắm, anh cũng đã vào đó sắp hai giờ rồi, nếu không ra sợ sẽ có chuyện. Mạc Duy Dương xoay vòi hoa sen về phía toàn thân mình, khô nóng đã lan rộng cả người, vật phía dưới vì tác dụng của thuốc mà căng đến khó chịu, không phải dùng nước lạnh là có thể giải quyết vấn đề.
77 Lục Hạo Nam ngồi trên ghế sa lon trong phòng làm việc của Mạc Duy Dương. Hai chân bắt chéo, cầm một quyển tạp chí lên, tùy tiện lật mấy cái, nhìn về người đàn ông phía sau bàn làm việc, đột nhiên cười nói:- Dương, nghe nói cậu bị bỏ thuốc hả? Tối qua mệt mỏi cả đêm, hôm nay còn có thể ngồi ở đây, thật sự là kỳ tích đó!Tay Mạc Duy Dương đang ký tài liệu tạm ngừng, ngẩng đầu nhìn cậu ta chằm chằm:- Có thể rãnh rỗi ngồi đây tán gẫu, còn không bằng trở về cục của cậu!Lục Hạo Nam nhếch môi, có chút nhàm chán nói:- Trong cục có gì tốt, tất cả đều là đàn ông siêu quê mùa, không giống như ở đây, từ sảnh đến văn phòng toàn là mỹ nữ!Anh vừa mới nói xong, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Mộ Dung Tuyết cầm tài liệu đi vào.
78 Anh thật vất vả mới phê duyệt xong từng công văn, đưa tay day day cái trán đau nhức, điện thoại di động đặt trên bàn làm việc cá nhân đột nhiên vang lên.
79 Nhưng rõ ràng ý thức đề phòng của cô còn chưa đủ mạnh, Lăng Xảo Xảo lại bảo lái xe đưa các cô đến một cái ngõ hẻm nhỏ tối đen, cô mới chú ý rằng tất cả đều không bình thường.
80 Bảy giờ sáng, biệt thự nhà họ Mạc nghênh đón lễ đính hôn long trọng. Thảm dài màu đỏ bày khắp tất cả mọi nơi, người làm đang bận rộn ra ra vào vào biệt thự có diện tích mấy vạn mét vuông, trong tay bưng khay đựng trái cây và ly rượu, tới bày biện ly và đĩa trên bàn tiệc màu đỏ.