21 Edit: Tóc gió thôi bay - Được. - Diệc Tâm Đồng cúp điện thoại, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa xe, thoắt cái trời đã khuya rồi. - Mệt hả? - Đột nhiên tiếng của Vũ Lạc Trạch truyền đến, cô quay đầu nhìn anh, mới phát hiện anh đang nói chuyện với cô.
22 Edit: Tóc gió thôi bay Diệc Tâm Đồng không hiểu anh đang tức giận cái gì? Bên trong xe ngột ngạt, căng thẳng nhìn cằm anh, cô lo lắng siết chặt làn váy.
23 Edit: Tóc gió thôi bay Cô nói xong câu này, hận không thể chui xuống đất. Cô lại có thể nói với người đàn ông kia rằng nội y hơi nhỏ một chút, không biết anh sẽ nghĩ gì.
24 Edit: Tóc gió thôi bay Mạc Duy Dương chờ có chút không nhịn được, trực tiếp nhắc tới thân thể của nàng, giữ chặt nàng cái ót, chủ động hôn lên. Đôi môi lạnh lẽo chạm nhau, trong nháy mắt bắt lửa, câu quấn ở một lên.
25 Edit: Tóc gió thôi bay Ngón tay anh vuốt khóe miệng đẹp mắt của cô, đầu ngón tay vẽ hình dáng đôi môi cô. Nhìn vẻ mặt cô ngây ngốc, anh không nhịn được lên tiếng nhắc nhở:- Em vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi!Diệc Tâm Đồng sửng sốt một chút;- Cái này.
26 Edit: Tóc gió thôi bay Đi ở bên ngoài một ngày, toàn thân Mạc Duy Dương dính đầy bụi, anh cầm áo choàng tắm nói với cô:- Tôi đi tắm, nếu em muốn tắm, thì về phòng của em tắm!Diệc Tâm Đồng cười nói:- Được!Cô nhàm chán đi lại trong phòng anh, liếc nhìn giường lớn trắng như tuyết, điện thoại được anh đặt trên giường lớn đột nhiên sáng, thông báo có người gọi tới.
27 - Chào anh! - Diệc Tâm Đồng rụt rè vươn tay ra thận trọng bắt lấy tay anh ta. Phương Hằng Trì nhìn Lam Điệp im lặng bên cạnh, thưởng thức ly rượu cười nói:- Điệp, phụ nữ nên dịu dàng giống như cô ấy vậy, em học được không? Đoán chừng cả đời này cách phần dịu dàng đó hơi xa.
28 Edit: Tóc gió thôi bay Xe ngừng lại trước nhà, Diệc Tâm Đồng vừa muốn tháo dây an toàn, nhưng đột nhiên anh lại tiến tới, khom lưng giúp cô tháo dây an toàn.
29 Edit: Tóc gió thôi bay Anh sợ đến run tay một cái, quăng cốc cà phê đi, hốt hoảng hỏi:- Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?Nhưng trả lời anh chỉ là tiếng kêu khiếp sợ của Diệc Tâm Đồng.
30 - Dương, thật xin lỗi! - Vũ Lạc Trạch ngẩng đầu nhìn anh, mặt áy náy nói. - Tôi muốn nghe không phải là lời xin lỗi, tôi không muốn người của mình bị thương một chút nào! - Sắc mặt Mạc Duy Dương trong nháy mắt nghiêm túc, giọng nghe vào làm người ta phát rét.
31 Edit: Tóc gió thôi bay Mỗi tuần ăn cơm một lần với anh, hiện tại đổi thành hai tuần ăn cơm một lần, bởi vì gần đây công việc của người đàn ông đó rất bận.
32 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
33 Diệc Tâm Đồng dịch người, bị anh đè như vậy làm sao có thể ngủ được? Ngược lại anh đã yên tĩnh phát ra tiếng hít thở đều đều. Tay của cô đặt ở phía dưới len lén miêu tả đường nét của anh.
34 Edit: Tóc gió thôi bay Khi Mạc Duy Dương trở về chỗ ngồi lần nữa thì một người bồi bàn đi về phía họ. Người bồi bàn khom lưng, cung kính bày ra tư thế mời:- Vị tiểu thư xinh đẹp đây, ngài đã trở thành vị khách đẹp nhất quán ăn tối nay, có thể đánh một bài vì những vị khách khác trong quán không?- A.
35 Trong phút chốc Diệc Tâm Đồng bị câu hỏi làm á khẩu không trả lời được, bất lực mở miệng thở hổn hển. Trong mắt Mạc Duy Dương nhìn thấy tất cả các phản ứng của cô, cũng không rảnh băn khoăn về ý kiến của cô, lấy điện thoại không ngừng vang lên trong ngực ra, môi mỏng cử động:- Chuyện gì?- Tổng giám đốc, Mộ Dung tiểu thư đến khách sạn ngài ở, rất xin lỗi tôi không thể ngăn cản được cô ấy! - Bên đầu điện thoại kia truyền đến tiếng nói run rẩy của thuộc hạ.
36 Mắt Mạc Duy Dương nhìn cô chằm chằm, nhẹ nhàng sửa sang lại ống tay áo của mình, nét mặt lạnh nhạt này khiến Mộ Dung Tuyết lộ ra chút không vui. Chỉ nghe được anh nói với cô một câu:- Cưới một cô gái đối với tôi mà nói, giống như một chuyện làm ăn, không hài lòng tùy thời có thể tặng cho người khác!die»ndٿanl«equ»yd«onMặt của Mộ Dung Tuyết thoáng chốc trắng bệch.
37 Edit: Tóc gió thôi bayMộ Dung Tuyết bắt chéo hai chân ngồi trên ghế sa lon lật tạp chí ra, tất cả đều là tài chính và kinh tế các loại. . . , cô nhàm chán nhếch môi khẽ ném tạp chí đi, đứng dậy đi tới cửa phòng tắm, vỗ cửa kêu lên:- Mạc Duy Dương, anh bị chôn sống rồi à?- Ồn ào ~ - Cửa phòng tắm bị đẩy ra, Mạc Duy Dương quấn một cái khăn tắm, ánh mắt sắc bén bắn về phía cô, ánh mắt kia dường như đang bảo cô cút đi!Đôi mắt Mộ Dung Tuyết sáng như tuyết liếc lồng ngực rắn chắc của anh, cố ra vẻ bình tĩnh dùng một cánh tay mò mẫm sau lưng anh, một tay khác vẽ các vòng tròn trên ngực anh, giọng nũng nịu nói: Mệt quá!Mắt Mạc Duy Dương nheo lại, đó là một tín hiệu nguy hiểm.
38 Đả tự: - Nếu như bị Lục Hạo Nam thấy được nhất định sẽ cho rằng tôi đang lên giường với một người đàn ông. Mộ Dung Tuyết cô có thể tiếp tục đốt lửa, xem ai sẽ là người chịu thiệt?Không biết là câu đó kích động cô chỗ nào, chỉ thấy khóe mắt cô chớp chớp lãng tránh, có chút ẩm ướt, nhanh chóng bò xuống khỏi người anh, xuống giường đưa lưng về phía anh bắt đầu mặc quần áo.
39 Đả tự: Diệc Tâm Đồng ăn bữa tối anh gọi cho cô, tắm xong ngồi trên ghế sa lon xem ti vi, đột nhiên cửa phòng mở ra, Mạc Duy Dương vẻ mặt mệt mỏi đi vào.
40 - Ngủ đi! - Anh tựa đầu đặt trên vai cô, nhẹ giọng nhắc nhở. Cơ thể Diệc Tâm Đồng cực kỳ cứng nhắc, cứ như vậy tựa vào ngực anh, cảm giác toàn bộ hơi thở hít vào trong cổ họng đều thuộc về người đàn ông kia.