801 Một tinh vực mới chưa từng khai khẩn, lực đánh vào đối với hắn thật lớn, khiển hắn quả thực kích động đến toàn thân run rẩy. Hắn từ đại lục Thần Ân thoát ra, chính là muốn tìm một đường ra cho thân nhân bằng hữu, một ngôi sao sinh mệnh này liền có thể thỏa mãn tâm nguyện của hắn, vốn tưởng rằng tâm nguyện này còn cần một thời gian dài nữa mới có thể thực hiện, nhưng Phong Nhiêu đề cập tới bí mật của tinh đồ, lại cho hắn một ý tưởng mới.
802 Phong Nhiêu quả nhiên không có biện pháp nào nắm bắt Thạch NhamThạch Nham không đi, nàng cũng không đuổi được, cũng chỉ có thể nấp ở trong hồ nước tắm rửa, đã lâu chưa từng thấy qua nước sạch, nàng cũng không muốn bỏ qua cơ hội tắm rửa này.
803 Lược Đoạt Giả Huyết Khô Lâu Đầu từ từ tới gần mỏ tinh bỏ hoang. . . cũng không lâu sau, một số chiến hạm khổng lồ, liền đáp xuống mỏ tinh. Mỏ tinh này có vô số động khẩu khổng lồ, chạy thẳng xuống lòng đất, có động khẩu thậm chí có thể chứa mười chiếc chiến hạm khổng lồ cùng loại với Huyết Khô Lâu Đầu, giấu một chiếc, lại càng dễ dàng.
804 Sau khi đi tới tinh vực Liệt Diễm, hắn luôn muốn tiếp thân bằng chí hữu ở đại lục Thần Ân tới, không ngừng thể ngộ tiến giai trên không gian Áo Nghĩa, cũng vì có thể mau chóng thực hiện mục đích này.
805 Trong chiến đấu say sưa, Thạch Nham đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang, xông thẳng về mảnh thuyền có Không huyễn tinh. Trong tinh hà u ám, đầy sao sáng chói, mưa máu rơi xuống, từng cái bóng trên người đầy lửa, hiện đầy vết thương, từ trong tinh hà rơi xuống, sinh cơ tuyệt diệt.
806 "Đừng nhúc nhích!”. Phong Nhiêu đột nhiên quát một tiếng, nghiêm túc ngăn cản hắn động thủ. “Sao?”. Thạch Nham vẻ mặt kinh ngạc: “Có vấn đề gì?”. “Ngươi tu luyện không gian Áo Nghĩa, dễ dàng phát sinh dị động với Không huyễn tinh, nói không chừng vừa vô ý, làm không gian đột biến, chuyển chúng ta đến chỗ hung hiểm không biết tên”.
807 Một đạo điện quang hiện lên. Thân thể đang trầm xuống, đột nhiên được nắm lấy, kéo cách chỗ giao hội đè ép của Thần chỉ lĩnh vực, chạy ra khỏi đó. Bạo Ngao hốt hoảng, chỉ cảm thấy gió táp mạnh mẽ xẹt qua, chờ tinh thần hồi phục lại, chợt phát hiện bên cạnh có thêm một người.
808 Một đạo điện quang hiện lên. Thân thể đang trầm xuống, đột nhiên được nắm lấy, kéo cách chỗ giao hội đè ép của Thần chỉ lĩnh vực, chạy ra khỏi đó. Bạo Ngao hốt hoảng, chỉ cảm thấy gió táp mạnh mẽ xẹt qua, chờ tinh thần hồi phục lại, chợt phát hiện bên cạnh có thêm một người.
809 "Các ngươi có thể kết bạn với Thạch Nham là may mắn lớn nhất trong cả đời của các ngươi, không ai sẽ bởi vì ba nhân thân dược đỉnh mà trả giá lớn như vậy đâu”.
810 Năm đó tranh đấu với Diệt Thế Lôi Viêm, mấy loại thiên hỏa cùng lên, cũng chỉ là đấu tới lưỡng bại câu thương, hao phí rất nhiều năng lượng linh hồn của hắn, cũng không thể thu phục được Diệt Thế Lôi Viêm, chỉ tạm thời trục xuất ra vực ngoại loạn lưu.
811 Góc tây nam của Thần Phạt chi địa, một hạn vực u ám dày đặc những mò quặng khô cạn, một chiến hạm được tạo thành từ hài cốt của nghiệt rong, đỡ trên một quặng tinh.
812 Bốn tháng sau. Một nhóm năm người đột nhiên hàng lâm trên một tử tinh, tử tinh này không có năng lượng thiên địa, không sinh mệnh ba động, cũng không có bất kỳ khoáng thạch có giá trị nào.
813 Thần Phạt chi địa là địa phương kỳ lạ. Cường giả mà Liệt Diễm tinh vực không dung, những tên tên côn đồ, kẻ trộm gây thảm án huyết tinh, trọng phạm của các thế lực lớn, cường giả muốn bảo vật tu luyện đặc thù nào đó, đều thích thường lui tới thường lui tới như Thần Phạt chi địa.
814 Đại nhân, hắn là ai vậy?”. Nữ tử hải tộc tò mò dò hỏi, đôi mắt như ngập nước. Võ giả mặc quần áo Huyết Khô Lâu Đầu một tay đẩy nữ nhân hải tộc ra khỏi lòng, hắc hắc cười khẽ: “Cút ngay, đừng cản trở lão tử phát tài”.
815 Huynh đệ Tạp Thác, Tạp Phu trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc trợn mắt nhìn, trong cửa hàng bỗng nhiên trầm mặc. “Sao lại ở trong tay ngươi?”. Tạp Thác sửng sốt hồi lâu mới nói khẽ: “Không phải nói ở trên người Phong Nhiêu ư?”.
816 Lạp Tắc Nhĩ ngựa không ngừng vó phóng tới cứ điểm của Thanh Quỷ. Hắn không biết bị mắc mưu. Cho rằng Tinh Đồ thật sự ở trong tay Phong Nhiêu, vì sợ Phong Khả tới, hắn cũng không lăng phí tinh lực, diệt khẩu ba người Thạch Nham.
817 Tay trái điểm hờ, đầu ngón tay sáng lên, theo ngón tay kéo ra, một khe hở không gian bị xé rách như tờ giấy, lưu quang đẹp mắt từ trong khe hở bắn ra.
818 Tạp Thác vẫn cố gắng dung hợp truyền thừa nguyên, căn bản không cảm thấy được Thạch Nham trong bất tri bất giác đã nắm lấy thóp của hắn, cả đời này chỉ sợ cũng không thể thoát khỏi sự trói buộc của Thạch Nham.
819 Trong địa huyệt kín đáo ở Thần Phạt chi địa. Tạp Thác khoanh chân ngồi ngay ngắn, sắc mặt bình thản, bỗng hắn cảm thấy được gì đó, từ trong ống tay áo lấy ra một khối âm thạch, nhíu mày kiểm tra.
820 Ha ha ha, anh hùng xuất thiếu niên, hôm nay tiểu hữu mà đến. Chỗ này của ta đúng là vinh hạnh”. Phong Khả cao giọng, trong thạch điện rộng lớn nhiệt tình dào dạt, lộ ra vẻ rất cao hứng.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13