81 Màn đêm buông xuống, chim chóc về tổ, ánh sáng lờ mờ của vầng trăng non làm khoảnh sân này trở nên âm u, những ngọn cỏ nhỏ bé run rẩy trong gió, nhưng vẫn kiên cường, bất khuất để tồn tại.
82 Trong căn phòng của Trần Nam, tiếng thở dốc nóng bỏng đã bắt đầu lên đến cao trào. Emily cũng không nhớ nổi mình đã “khoan khoái” đến lần thứ mấy, cái cảm giác được lên mây này bắt đầu thấm nhuần vào cơ thể nàng, như một thứ thuốc phiện, dần dần khiến nàng mất kiểm soát bản thân.
83 Hôm nay là ngày đầu tiên của luận đạo. Theo cách sắp xếp đấu vòng tính điểm kiểu world cup, vậy thì mỗi nhóm sẽ có 6 trận đấu, hai nhóm là 12 trận. Trong đó mỗi người đều có 3 trận, trước sau cũng phải đọ với tất cả người cùng nhóm.
84 Ruồi bọ đã bị đuổi đi, Trần Nam lại đủng đỉnh ngồi vào chỗ cũ, không quên tặng cho Hoàng Tuyết Nhu một cái nháy mắt, đổi lại được một cái lườm đầy mị ý của mỹ nhân.
85 Địa Tâm. Không khí nơi đây nóng bỏng không thua gì mặt trời, điều đó cũng không phải nói chơi hay nói điêu, mà đó là sự thật. Đối với Bất Diệt Thần, nhiệt độ thế này cũng không có dễ chơi chút nào, Park Ji Jie thì có vẻ hơi đỡ, bởi vốn công pháp của hắn có thuộc tính thuần hỏa, môi trường này khiến hắn cảm thấy không quá tồi tệ, còn Joe Winsor thì đã vã ra vài giọt mồ hôi.
86 - Thấy chưa? Người thắng cuối cùng vẫn là Joe Winsor mà thôi! Tuyệt chiêu này của hắn được sử dụng quá bất ngờ, hơn nữa còn là một kích trí mạng, không cho đối thủ cơ hội chống đỡ.
87 - Thực sự… không có cách nào hay sao? – Kiko có nghĩ nát đầu cũng không ra cách nào hiệu quả. - Thực ra… - Emily lại ngắt lời:- Nếu chị không thích ai cả, vậy thì cha muốn chị lấy người khác cũng không sao, chỉ cần đối tượng là một kẻ mạnh mẽ, thực sự làm cho chị cảm thấy xứng đáng là được! Nhưng… trớ trêu thật, Emily này không ngờ lại thích một người.
88 - Biện pháp gì? – Emily chợt nhảy dựng lên, nắm lấy hai vai Trần Nam mà lắc điên cuồng, khiến hắn có muốn nói cũng không được. Cho đến khi cô nàng lắc mỏi cả tay, buông ra rồi mà vẫn dùng ánh mắt mong chờ, giống như kiểm tra đang bí mà được ném iếng phao vậy.
89 - Con gái tôi nói muốn lấy cậu! Cậu nghĩ sao? – Frank lạnh nhạt hỏi, thái độ không thân thiện gì cho cam. - Tôi nghĩ sao có quan trọng với ngài hay không? – Trần Nam vô tội giang tay hỏi.
90 Đất cát dần dần lắng xuống đáy biển. Hình ảnh lại trở nên rõ nét, đúng với mong muốn của tất cả mọi người. Lúc này, đập vào mắt họ là hai bóng người đang đứng đối diện nhau.
91 Vút…Nhát chém sắc bén đến mức nước biển bị rẽ ra một cái dài hơn mười mét. Vốn dĩ, người nào trúng chiêu này thì không chết cũng trọng thương, nhưng… Trần Nam lại có cảm giác như muốn thổ huyết, còn đối thủ của hắn… biến mất rồi!Không đúng!Vừa rồi Frank Morgan rõ ràng đã thụt xuống đáy bùn, hắn đang lặn dưới lớp bùn đen kịt này! Mẹ kiếp! Frank là tu sĩ hành thổ! Không xong rồi!Nhát chém dồn bao tâm huyết bị trượt, Trần Nam cũng lố đà không phanh lại được, lực đạo không có chỗ phát tiết làm hắn lại bị nội thương thêm một lần, khóe miệng đã tràn máu tươi, hòa vào nước biển.
92 Emily thấy Hoàng Tuyết Nhu đang lúng túng không biết phải làm sao, nàng không hề bỏ qua cơ hội này, nhanh chóng đưa ra ý kiến:- Thế giới này vốn vẫn lấy thực lực làm đầu! Vậy đi, tôi với cô đấu một trận! Cô thắng, tôi sẽ đi ngay, không bao giờ xuất hiện trước mặt ba người nữa.
93 Hoàng Tuyết Nhu đẩy cửa, bước vào trong căn phòng của Trần Nam. Cảnh tượng trước mắt làm nàng trợn tròn mắt, cô ả hồ ly tinh Emily kia không biết đã ngồi lên người Trần Nam từ lúc nào, thân thể uyển chuyển kia đang lắc lư thật nhịp nhàng, những tiếng hừ hừ dâm mỹ cũng đã bắt đầu phát ra, làm cổ họng Hoàng Tuyết Nhu có cảm giác khô khốc như phải bỏng.
94 Trên tầng cao nhất của ngọn tháp đồng hồ. Bốn người đàn ông ngồi quây quần xung quanh một cái bàn, vẻ mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm nhau, đến tiếng hít thở cũng vô cùng cẩn thận, không dám tạo ra âm thanh gì quá mạnh.
95 Nhắm mắt đau khổ một hồi, Trần Nam lau đi giọt lệ tràn mi, bi tráng đứng thẳng người, giống như một tráng sĩ đã quyết tâm tử chiến hy sinh vì nước vậy.
96 Mọi người đã đến đông đủ, mỗi nhóm chiếm một góc. Trần Nam và Joe Winsor liếc nhau một cái, gật nhẹ đầu rồi lao xuống đấu trường. Như thường lệ, ba lão già Quân Vương đại lục làm nhiệm vụ trọng tài.
97 “Đúng rồi, là cảm giác này! Nhưng chưa được, còn cần rõ ràng hơn nữa!”Trần Nam cảm thấy bàn tay mình truyền đến từng đợt đau đớn. Dù hắn đã sử dụng Hư để biến cánh tay này trở nên hư ảo, nhưng năng lượng truyền ra từ liễu kiếm của Joe vẫn làm cánh tay hắn rét lạnh, đau thấu tâm can.
98 Trần Nam cắt một phát lên đầu ngón tay, máu bắt đầu chảy ra, ngưng tụ thành một mảng huyết văn sáng óng ánh. Hoàng Tuyết Nhu giúp hắn điều chỉnh một chút, cuối cùng gật đầu:- Giờ hứa hay thề gì thì cứ việc! Huyết khế này em học ở chỗ ông bác kia, đảm bảo hiệu nghiệm 100%.
99 Hôm nay, Trần Nam “luận đạo” trận cuối cùng, đấu với Hiên Viên Thái. Việc tìm hiểu trước về đối thủ là không thể thiếu! Trần Nam cũng đã biết được sơ sơ về lão Hiên Viên này.
100 Mười ngày sau…Lúc này, Trần Nam đang ngồi mân mê cái huy chương trong truyền thuyết mà các Bất Diệt Thần ai cũng muốn nghiên cứu thấu triệt. Cái tấm huy chương này nhìn thì cũng bình thường, có hình sao sáu cánh, phình lên ở giữa và dẹp về phía ngoài.