21 Chẳng lẽ lại không phải?Dương Quang nói:- Đương nhiên là không. Muội còn cho rằng chính huynh đã ra tay. Tiểu Phương càng ngạc nhiên hơn. Bởi vì chàng biết rõ hai người này tuyệt đối không chết trong tay mình.
22 Tiếng hát bỗng nhiên im bặt, người ngồi bên đống lửa liền cất tiếng nói:- Không phải là Bốc Ưng, mà là ta. Người kia đã quay đầu lại. Ánh sáng phát ra từ đống lửa soi rõ mặt hắn ta.
23 Tay Tiểu Phương lạnh toát mồ hôi, lòng chàng cũng lạnh buốt. Một sự sai lầm vĩnh viễn không bao giờ cứu vãn được. Chàng cơ hồ không còn mặt mũi để nhìn người khác.
24 Mùng một năm mới là một ngày đẹp trời. Khi đó Tiểu Phương đã đi dạo ngoài đường phố rất lâu. Mắt chàng lúc này cũng đã không còn đỏ, cơn say đêm qua cũng dần dần không còn.
25 Hiện giờ tuy đã không còn tết, nhưng nguyên tiêu vẫn còn chưa đến, bởi thế không khí trên đường vẫn còn nhộn nhịp và náo nhiệt. Bất kể là người sang giàu hay nghèo khổ, tất cả dường như đều không có một chút phiền muộn hay buồn rầu trong đầu.
26 Có gió, gió bên ngoài cửa sổ. Tiếng của gió mạnh thổi tung cát bay mù mịt. Có rượu, rượu đang ở trong bình. Người đang ngồi trước bình rượu nhưng Tiểu Phương không uống, ngay cả một giọt cũng không uống.
27 Tiểu Phương đi suốt cả ngày, tới gần tối chàng mới đến được một tiểu trấn. Sau khi vào tiểu trấn chàng tìm đến một khách điếm nhỏ để ngủ qua đêm. Tiểu Phương đã lên giường nằm thật lâu, nhưng chàng không sao chợp mắt được.
28 Thiếu nữ nhìn thanh kiếm trong tay mình với thái độ rhật kỳ quái, một hồi lâu ả mới lên tiếng:- Khi ta lên bảy phụ thân ta thường nói, nếu như muốn học kiếm thì nhất định phải nhớ kỹ, kiếm là lợi khí dùng để giết người nhưng cũng chính là hung khí.
29 - Phải!Đại Niên nói:- Con người này gần đây dường như đột nhiên rất thích sạch sẽ, mỗi ngày đều phải tắm mấy lần nước sạch. Tiểu Yến đột nhiên cười cười rất là thần bí:- Nam nhân thích tắm nước lạnh không nhất định là vì thích sạch sẽ.
30 Nếu một người mỗi ngày đều phục vụ một con người giống như nô lệ, thế thì ngay bản thân người đó cũng sẽ cảm thấy mình mãi mãi thắng không được con người này.
31 Khóe mắt của Tiểu Phương đã bắt đầu thấy rát buốt vì mồ hôi đang chảy vào trong mắt chàng. Chàng rất muốn đưa tay ra lau mồ hôi. Nhưng chàng không thể.
32 Lúc đó ngươi muốn giết ta, nên ta đương nhiên phải giết ngươi!Tiểu Phương nói:- Còn bây giờ. . . - Bây giờ thế nào?- Bây giờ ta không những không thể giết ngươi, mà còn muốn cứu ngươi.
33 Phương pháp mà chàng sử dụng để đối phó với lão nhân này, từ xưa đến nay, là phương pháp hữu hiệu nhất. Trên góc trán của lão nhân đã lấm tấm mồ hôi. Với tình huống như vậy, rất ít ai có thể còn ngậm miệng nổi.
34 Cho dù là lúc đang soi kính, thì ai cũng phải biết cái người ở trong kính đang nhìn mình đó không phải là bản thân mình, chẳng qua chỉ là một cái bóng hư ảo mà thôi.
35 - Vì loại độc trùng này vốn là truyền từ mắt, chỉ cần ngươi nhìn một cái là có thể bị nhiễm ngay. Ban Sát Ba Ná nói:- Trên thế gian có rất nhiều loại trùng như vậy, ngươi chỉ cần cùng ở trong một phòng với người nhiễm trùng là có thể bị nhiễm ngay.
36 Lữ Tam cười rất vui!- Ngươi tuy thông minh hơn Miêu Tuyên, nhưng vẫn chưa phải là thông minh lắm. Sa Bình hoàn toàn đồng ý. Trong đời y chưa bao giờ muốn làm một con người thông minh.
37 Rất lâu sau, trong ba người mới có một người bước tới. Tướng đi của người này rất là kỳ quái. Đương nhiên hắn muốn tới giết Tiểu Phương. Nhưng tướng đi của hắn, giống như một học sinh đến gặp sư trưởng, không những đường hoàng đứng đắn mà còn hơi chút sợ sệt nữa.
38 Lữ Tam đương nhiên sẽ không chết. Lão luôn tin rằng lão có thể sống lâu hơn bất cứ ai. Lão luôn tin rằng vàng tiền là vạn năng, luôn cho rằng trên thế gian này không có chuyện gì mà vàng tiền làm không được, thậm chí ngay sức khỏe và tính mạng cũng thế.
39 Lữ Tam muốn ba người bọn Hồ Đại Lân đến thử kiếm của ngươi, chính vì có Độc Cô Si ở đấy. Nếu như nói trên thế gian này còn có người có thể nhìn ra kiếm pháp của ngươi, từ trên những vết thương trí mạng của bọn chúng, thì người này không ai khác hơn chính là Độc Cô Si.
40 - Không sai!Lữ Tam nói:- Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Hắn là đối thủ duy nhất trong đời ta. Nếu như ngay cả hắn là người thế nào, ta cũng không biết.