281 - Ba…Cao Khiết ồn ào một tiếng, ấm ức đến hai mắt đỏ hoe. Nghe được giọng nói ấm ức của con gái, Cao Hưng Hán lập tức ý thức được mình đã nói hơi nghiêm khắc, lập tức hòa hoãn một chút, nói:- Tiểu Khiết, công tác ở cơ sở không được có tính tình trẻ con như vậy.
282 Phạm Hồng Vũ vừa mới rời khỏi văn phòng Cao Khiết, Cao Khiết liền dựa bàn, một tay chống cằm, một tay cầm cái lịch bàn, hốc mắt đỏ lên. Mặc kệ Cao Khiết trước mặt mọi người biểu hiện thành thục như thế nào, khôn khéo giỏi giang như thế nào, thái độ phong độ tao nhã như thế nào, nhưng chung quy cô cũng chỉ là một cô gái hơn hai mươi tuổi thôi.
283 Điều động Cao Khiết cũng cực kỳ nhanh. Chỉ trong vòng ba ngày, ở thị xã vừa mới truyền ra một ít tin tức phong thanh, cán bộ thị trấn Phong Lâm vẫn còn nửa tin nửa ngờ, vẫn đang tìm hiểu tin tức thì lãnh đạo thị xã cũng đã đến thị trấn Phong Lâm mời dự họp đại hội cán bộ toàn thị trấn.
284 Sau khi Lư Đại Chính an vị trên đài chủ tịch, Phạm Hồng Vũ tiếp tục chủ trì hội nghị. Văn kiện bổ nhiệm và miễn nhiệm đã tuyên đọc, bắt đầu từ giờ phút này, Cao Khiết không còn là Bí thư Cao nữa mà là Chủ tịch thị xã Cao.
285 Hai chiếc ô tô con lần lượt chạy vào tòa nhà Thị ủy Ngạn Hoa. Bên cạnh cửa tòa nhà làm việc số 02 Thị ủy có đóng mấy tấm bảng, đều là bảng gỗ đơn giản, thậm chí có vẻ keo kiệt.
286 Từ văn phòng của Lục Nguyệt trở về lầu hai, Cao Khiết lại triệu tập một cuộc họp nhỏ với các đồng chí ở văn phòng thu hút đầu tư. Phòng của UBND thị xã khá khẩn trương, nhưng đối với phòng thu hút đầu tư lại đặc biệt ưu đãi.
287 Cao Khiết và các đồng chí văn phòng thu hút đầu tư vừa mới ra khỏi cửa văn phòng UBND thị xã thì lại đụng phải Phạm Hồng Vũ. Đối với quyết định mời khách của Cao Khiết, mọi người cảm thấy kỳ quái.
288 - Cải cách chế độ công hữu của doanh nghiệp. Nhìn bản báo cáo Cao Khiết đưa lên, Lục Nguyệt giật mình kinh hãi, đồng thời có chút kinh ngạc nhìn gương mặt xinh đẹp trước mặt mình, trong mắt hiện lên một chút nghi hoặc.
289 Khi vừa trở về phòng làm việc của mình, Cao Khiết ngay cả miếng nước cũng không kịp uống, cầm điện thoại trên bàn gọi cho Phạm Hồng Vũ. Chiếu theo quy luật chung, Phạm Hồng Vũ bình thường sẽ không ngây người trong phòng làm việc quá lâu.
290 - Vâng, Bí thư Tống!Cao Khiết hướng Tống Mân gật đầu lễ phép, rồi mở tài liệu trước mặt. Phương án này là do Cao Khiết tự mình làm đội trưởng, trong khoảng thời gian này luôn đặt ra những câu hỏi về các vấn đề có liên quan.
291 Hội nghị diễn ra cho đến năm giờ chiều vẫn náo nhiệt như thường. Cuối cùng đã hình thành quyết nghị, trên nguyên tắc đồng ý với phương án của văn phòng thu hút đầu tư.
292 Chạng vạng!Một chiếc xe jeep kiểu cũ lái vào trong đại viện huyện ủy Vũ Dương, đậu trước lầu Ủy viên thường vụ. Phạm Hồng Vũ từ trong xe bước xuống. Cố Dưỡng Hạo mang tới một chiếc xe Warsaw cho thị trấn Phong Lâm, Phạm Hồng Vũ cũng không thích lắm, ngược lại lại cảm giác chiếc xe jeep này dễ lái hơn.
293 Phạm Vệ Quốc về không quá muộn, khi mà Quản Lệ Mai đã nấu nướng xong xuôi thì ông về. - Ba, ba về rồi ạ?Phạm Hồng Vũ vội lên đón, cầm cho cha chiếc cặp công văn.
294 Phạm Hồng Vũ cười khổ. - Đúng vậy, hơn hai mươi năm nay, chúng ta vẫn luôn sống bằng tiền dành dụm. Công trình thủy lợi ở Phong Lâm hầu hết đều là từ những năm 50-60.
295 - Hồng Vũ, Thanh Sơn nhật báo hôm nay đã đọc chưa?Trong văn phòng Bí thư Đảng ủy thị trấn, Phạm Hồng Vũ đang định đứng dậy đi đến khu công nghiệp thì chuông điện thoại reo lên, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Thái Dương, nghe qua có chút dồn dập.
296 - Chủ tịch Địa khu, vậy có nên có một thái độ rõ ràng rồi không?Một lúc sau Thái Dương cẩn thận hỏi, quan sát thần sắc của Khâu Minh Sơn. Khâu Minh Sơn từ chối cho ý kiến.
297 Bộp!Lục Nguyệt đập mạnh xuống bàn làm việc một cái, mặt mày xanh mét, giấy tờ bay tung tóe. Thư ký đang rót nước cho Lục Nguyệt bỗng giật mình kinh hãi, thiếu chút nữa thì đánh rơi chén trà, quay đầu nhìn lại thì thấy ánh mắt Lục Nguyệt trợn lên, thở dốc.
298 Ước chừng nửa giờ sau, cửa văn phòng mới được mở ra, Lục Nguyệt từ trong đi ra, thần sắc bình tĩnh, mặc một bộ Tây trang chính tề. Đã đến tháng 10, trời đã hơi lạnh.
299 Tống Mân không nóng lòng tỏ thái đổ, hơi trầm ngâm chút, nói:- Lão Trần, ông đi về trước đi, lập tức hỏi Ban tuyên giáo Tỉnh ủy một chút, xem bọn họ có biết chuyện này hay không?Trưởng phòng Trần bừng tỉnh.
300 Bài văn này của Phạm Hồng Vũ không chỉ chấn động Tống Mân, Lục Nguyệt, Bộ trưởng Trần mà còn có những người khác. Chủ nhiệm Cao của văn phòng thu hút đầu tư vốn tâm trạng rất tốt.