301 Khi chiếc xe con Warsaw lái vào trong tòa nhà Thị ủy thì đã gần một tiếng sau. Con đường của huyện đã sửa lại xong xuôi, từ Phong Lâm đến thị xã Ngạn Hoa thời gian rút ngắn đến hơn hai mươi phút.
302 Phạm Hồng Vũ cũng không rời khỏi văn phòng UBND thị xã, mà là đến phòng Cao Khiết. Cao Khiết cũng đang đứng bên cạnh cửa sổ hướng ra xa, trên bàn bày đầy văn kiện.
303 So với sự tự nhiên của Phạm Hồng Vũ, Bí thư Thị ủy Tống Mân lại rối rắm hơn nhiều. Nói chuyện điện thoại xong, Tống Mân đứng dậy, đi tới đi lui trong phòng, một tay chống sau lưng, một tay day day huyện thái dương của mình, trong chốc lát mắt lộ ra hung quang, hai hàng lông mi nhíu chặt, thực đau đầu vô cùng.
304 Đêm thu, gió lạnh nhẹ thoảng qua. Trong phòng họp của Thị ủy đèn đuốc sáng trưng. Hội nghị công việc Bí thư Thị ủy mời dự họp. Phó bí thư thị xã Ngạn Hoa tổng cộng có năm người.
305 Nhưng bất kể thế nào, lời của Phó bí thư Trương vẫn có chỗ tư dụng. Dù sao ông ta cũng tôn trọng ý kiến của đồng chí chủ quản. - Nếu việc này không xử lý, chúng ta sau này về quê mà cày ruộng đi, mở cái hội nghị thường vụ làm ra quyết định gì, phát văn kiện gì chi nữa? Phó bí thư Lý hầm hừ nói.
306 Kỹ xảo này của Tống Mân Nhạc Tây Đình làm sao mà nhìn không ra, lập tức cười nhạt một tiếng nói:- Bí thư Tống, tôi cảm thấy việc này mấu chốt chính là thái độ bản thân đồng chí Phạm Hồng Vũ.
307 Trong lúc Lương Quang Hoa phát hỏa với Tống Mân xong, một chiếc xe Warsaw mệt mỏi lái vào trong tòa nhà Thành ủy Hồng Châu. Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ chiều nay đã lên đường.
308 Cao Hưng Hán có lẽ là không chú ý tới chi tiết này, nhìn Phạm Hồng Vũ hỏi:- Vì sao Lục Nguyệt lại không đồng ý?- Vấn đề chế độ sở hữu trước mắt vẫn là một dây tơ hồng.
309 Phạm Hồng Vũ ở Cao gia cũng không quá lâu, chưa đến một tiếng sau, Cao Khiết đã đưa ra hắn ngoài xe. - Hồng Vũ, việc này sao cậu lại không nói với tôi trước?Đến trước xe Warsaw, Cao Khiết hơi oán giận nói.
310 - Chị, hôm qua chị ngủ không ngon à?Sáng sớm, Cao Khiết đụng Phạm Hồng Vũ ở cửa nhà khách. - Không có!- Không có? Mắt thâm quần rồi đấy. - Có thâm quầng sao? Để tôi xem một chút.
311 Tiêu Lang giữ lời, rất nhanh đã sắp xếp để Phạm Hồng Vũ bái kiến Vưu Lợi Dân. Tuy nhiên sự sắp xếp này hơi đặc biệt, không phải ở phòng làm việc ở Chủ tịch tỉnh, mà là ở nhà riêng của Vưu Lợi Dân.
312 Trong căn phòng xa hoa ở nhà khách, Phạm Hồng Vũ vừa mới luyện công buổi sáng xong, liền đi tắm rửa, từ trong phòng tắm đi ra, dùng khăn tắm xoa tóc cho khô, trông hắn tinh thần mười phần.
313 Ở tỉnh bốn ngày, Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ ngồi cùng xe đi về Ngạn Hoa. Theo ý của Phạm Hồng Vũ, hắn còn muốn ở lại thêm hai ngày, để đi dạo phố cùng Cao Khiết, mới đi được có một ngày, chưa đủ “đã”.
314 Từ mấy ngày trước Phạm Hồng Vũ rời khỏi thị trấn, đội ngũ cán bộ của thị trấn Phong Lâm cảm thấy bàng hoàng, rất nhiều công việc phải dừng lại, các loại lời đồn đại xôn xao.
315 Thời gian mấy tháng, “lịch sử” lại luân hồi. Đồng chí Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết lại đang tiến hành bàn bạc công việc giữa văn phòng. Cũng chỉ có hai người bọn họ.
316 - Chủ tịch Hạ, tôi lá gan quả thật rất lớn. Phạm Hồng Vũ vẫn không sợ, mỉm cười nói, vẫn đứng thẳng nơi đó, ánh mắt kiên định, tuyệt không lảng tránh.
317 Buổi sáng ngày thứ hai, Đảng ủy thị trấn Phong Lâm và thành viên bộ máy chính quyền lần lượt hướng đến phòng họp nhỏ tham gia hội nghị. Đây đã thành lệ thường.
318 Phó Chánh văn phòng Phạm nói được là làm được, vừa để điện thoại xuống, lập tức đi ra khỏi văn phòng, thông báo cho Chủ tịch thị trấn Cố Dưỡng Hạo, cùng với y lái xe ra ngoài thị trấn nghênh đón Chủ tịch thị xã Lục.
319 Các đồng chí trong bộ máy đến rất nhanh. Mọi người vừa nghe nói Phó Chủ tịch thị xã Lục đến, lập tức trở nên khẩn trương, trong lòng cũng có chút hưng phấn.
320 Lục Nguyệt thất bại quay về. Trong cuộc họp Phạm Hồng Vũ không phát biểu ý kiến gì, cũng không có bất kỳ thái độ nào. Nhưng không khí trong hội trường vẫn “quỷ dị” vô cùng, rõ ràng cảm thấy lời của Lục Nguyệt đều là một đống vô nghĩa.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41