341 Phạm Hồng Vũ bước vào văn phòng của Vưu Lợi Dân, không khỏi ngơ ngác một chút. Cảnh tượng này quá quen thuộc. Vưu Lợi Dân không có ngồi sau bàn làm việc, cũng không ngồi ở ghế sofa, chỉ chắp tay sau lưng, đứng trước một tấm bản đồ cả nước treo trên một bức tường.
342 Phạm Hồng Vũ không có ở lại Hồng Châu nhiều ngày, chỉ ở một đêm, ngày hôm sau liền lên máy bay bay tới thủ đô. Hùng Diễm Linh tự mình đưa ra lời mời, không nói đến thân phận địa vị của Hùng Diễm Linh cao như thế nào, chỉ dựa vào quan hệ giữa hắn và Lý Xuân Vũ thì bất kể thế nào cũng không thể đến chậm được.
343 Chính là nói “Mẹ tôi cấp cho Phạm Hồng Vũ đãi ngộ tương đối cao, tự mình ở nhà chờ đón”. Chiếc xe tiến vào trong một con ngõ nhỏ, tuy không rộng nhưng có thể miễn cưỡng chứa được hai xe ngược chiều nhau.
344 - Phạm nhị, cậu có ý tứ gì?Bóng đêm càng lúc càng dày, ở trong phòng khách quý nhà khách Hữu Nghị, Lý Xuân Vũ không khỏi cảm thấy cao hứng. Lý Xuân Vũ mặt đỏ bừng, nhìn qua là uống rất nhiều rượu.
345 Một ngày tháng 12, cái giá lạnh đã bao trùm khắp nơi ở Ngạn Hoa. Trong phòng họp nhà khách lớn Ngạn Hoa, người chen chúc chật chội. Cán bộ của quận Ngạn Hoa đều đang họp.
346 Điều chỉnh hai cấp lãnh đạo địa khu và thị xã xong, bộ máy thị trấn Phong Lâm cũng tiến hành điều chỉnh. Bí thư Thị ủy Nhạc Tây Đình tự mình ký tên đầu tiên trong văn kiện, cùng với Phó chủ tịch thường trực thị xã Cao Khiết, Trưởng ban Tổ chức Thị ủy Long Hải Đào đến thị trấn Phong Lâm, mời dự họp hội nghị cán bộ, tuyên bố quyết định bổ nhiệm và miễn nhiệm.
347 Ngoài mặt thì không có gì, nhưng trong lòng Quản Lệ Mai lại cảm thấy lo lắng. Không thể nghi ngờ khoảng cách tuổi tác giữa Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết chênh lệch nhau hơi nhiều.
348 Khoảng 7h tối, Phạm Vệ Quốc mới về đến nhà. Phạm Hồng Vũ vội vàng ra tiếp đón, nhận lấy cặp công tác của bố. Cao Khiết cũng đứng dậy, hướng Phạm Vệ Quốc chào hỏi:- Chú Phạm!Từ lúc vào đến cửa, Cao Khiết vẫn luôn kiên trì xưng hô “chú Phạm” mà không gọi chức vụ của Phạm Hồng Vũ.
349 - Chị, nhìn một cái đi, có đẹp trai không?Sáng sớm hôm sau, Phạm Hồng Vũ chạy đến chỗ Cao Khiết, đứng trước mặt Cao Khiết, quay trái quay phải, dương dương tự đắc.
350 - Chú Cao, vậy chú đồng ý không?Ma xui quỷ khiến, Phạm Hồng Vũ liền cứng đầu cứng cổ hỏi một câu. Cao Hưng Hán hừng lạnh một tiếng nói:- Tôi nếu không đồng thì các người sẽ đồng ý sao?Lời này tuy khó nghe nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.
351 Sáng hôm sau, Phạm Hồng Vũ đến trường Đảng Tỉnh ủy báo danh. Trường Đảng Tỉnh ủy nằm ở khu Thủ Nghĩa, khoảng cách đến cơ quan tỉnh không xa, ngồi xe chừng mười mấy phút thì đến nơi.
352 Đảo mắt đã tới tháng ba âm lịch. Ý xuân dạt dào, sức sống bừng bừng. Phó chủ tịch thường trực thị xã Ngạn Hoa đồng chí Cao Khiết đến tỉnh thành chạy hạng mục, tiện đường về nhà hỏi thăm ba mẹ.
353 Thật ra còn chưa đến núi Kim Ngô thì Cao Khiết đã hối hận rồi. Ngồi xe đi chơi không hề đẹp đẽ như trong tưởng tượng của cô. Cao Khiết không ngờ rằng, xe bus ở thành phố Hồng Châu lại đông đúc như vậy.
354 Núi Kim Ngô không cao, nhưng đường núi lại rất ngoằn ngoèo, đi theo bậc đá lên có biển chỉ dẫn, dựa vào bản đồ thì Long Hổ quan không nằm ở đỉnh núi mà là ở gần đỉnh núi.
355 Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ quả nhiên gặp phải đinh rồi. Nhìn thấy hai người bọn họ thản nhiên đến, hai bảo vệ đạo sỹ ngoài cổng liền đứng thẳng, nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, dường như hai người bọn họ là phần tử xấu, cần phải đặc biệt cảnh giác không bằng.
356 Phạm Hồng Vũ cũng không tức giận, đi cùng với Cao Khiết đến nhà ăn. Tên là Nhà ăn lớn, nhưng thực chất là một quán cơm khá đơn sơ. Lúc Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết đến nhà ăn, bên trong đã có không ít người.
357 Một chiếc Santana mới tinh chậm rãi chạy hướng vào đại viện UBND tỉnh. Lái xe lập tức dừng xe trước bậc thang đi vào UBND tỉnh. - Ấy, tiểu Vu, dừng ở dưới này.
358 - Giám đốc sở Ô, Giám đốc sở Ô, ông ổn chứ? Nào, uống chén trà nóng đi. Đối với sự thay đổi nhanh như chớp mắt của Ô Nhật Tân, Trần Hòa Bình cũng không hiểu ra sao cả.
359 Vưu Lợi Dân cho gọi chỉ có nửa giờ, nhưng Giám đốc sở Ô liên tục cúi đầu rồi lui ra. Ô Nhật Tân sắc mặt khó coi, là một màu trắng bệch. Đây không phải là nửa giờ nói chuyện mà là nửa giờ dày vò.
360 Hơn sáu giờ tối, tại đại sảnh khách sạn Mai Sơn, đèn đuốc sáng trưng, vô cùng tráng lệ. Giám đốc sở Ô thân hình cực đại, ở trong hành lang đi tới đi lui, hai tay ôm lấy đầu, tâm sự nặng nề.