101 Hoàng Thượng Chí kinh ngạc, tự hỏi:- Thúy Hoa Tiên Tử Đinh Hồng tại sao biết mình yêu Đông Phương Huệ? Và nàng lại nói Phương Huệ đã chết?Vẻ mặt trầm tĩnh, Đinh Hồng nói tiếp:- Ngô Tiểu My được đính hôn với anh, nhưng tôi hiểu là anh không thật tâm yêu nàng!Giật mình bước lui ba bước, Thượng Chí sửng sốt hỏi:- Ai nói tôi không yêu nàng?Đinh Hồng điềm nhiên nói:- Anh yêu nàng là tuân theo đạo nghĩa, chứ nàng không phải người yêu duy nhất của anh! Vả lại việc đính hôn ấy chỉ do sự sắp đặt của mẹ anh có phải không? Nếu anh phủ nhận tức là anh tự dối lòng!Mỗi một câu nói như mũi dùi chích vào tim Thượng Chí, khiến chàng toát mồ hôi.
102 Chí ca thân yêu. Em đi rồi, xin anh đừng giận em không từ giã mà âm thầm ra đi!Ngày nào em còn sống vẫn một lòng yêu anh, và tình yêu này em sẽ đem thẳng vào nấm mồ! Nếu sau khi chết mà có linh hồn, em vẫn giữ mãi tình yêu anh!Yêu! Mà phải hy sinh! Anh thừa hiểu nỗi cay đắng của cái ái tình rồi! Em không muốn ở lại để làm anh phải thương hại, đang lúc anh đau khổ vì tình yêu! Thật ra anh yêu em hay là không, em vẫn yêu anh.
103 Dã Thiện Đại Sư chắp tay khiêm tốn nói:- Bần tăng không dám nhận!- Đại sư có ý định đi vào cốc?- Phải!- Tôi có việc muốn nói cùng đại sư, nếu đại sư vui lòng.
104 Hoàng Thượng Chí nghiến răng, nói:- Dư Bỉnh Nam! Ngươi nên biết lưới trời thì khó. . . Bùng một tiếng, kèm theo một tiếng ực, Thượng Chí bay ra ngoài hai trượng, miệng phun ra một ngụm máu tươi, đứng loạng choạng muốn té quỵ.