141 Tuy rằng tinh thần của Hạ Thiên rất tốt, nhưng hắn đã bị thương khá nặng, khâu hơn hai mươi mấy mũi. Vậy nên sau khi thuốc tê đã tan hết, miệng vết thương lại bắt đầu cảm thấy đau nhói.
142 Nghe cách nói của Lãnh Nguyệt càng khiến cho Hạ Thiên Kỳ thêm tò mò hơn về cái Quỷ Vực di động thần bí kia.
"Tôi cũng chỉ là nghe sơ qua một số sự việc có liên quan tới Quỷ Vực di động, tình huống cụ thể thì tôi cũng không hiểu rõ lắm.
143 "Nam thần như anh nên ăn nhiều một chút. Nếm thử cá em làm đi, còn có sườn xào, canh nữa. . . "
Trên bàn cơm, Hạ Thiên Kỳ và Lưu Ngôn Mẫn lại lần nữa bị xem như hai người vô hình, chỉ biết trơ mắt nhìn Nam Cung Vân không ngừng đong đưa bộ ngực căng tràn mà nịnh nọt gắp thức ăn cho Lãnh Nguyệt.
144 "Lẽ nào nhất định phải giết chết quỷ vật trong nhiệm vụ?"
Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt gần như đồng thanh nói.
"Không sai. Nhiệm vụ đoàn đội nói thẳng ra người và quỷ quyết sống mái với nhau một phen.
145 "Ta nói này Đông Thiên Kỳ, mới sáng sớm mà cậu phát điên cái gì, nhìn cái điệu bộ này mà lại kêu tôi họp nhóm?"
Lưu Ngôn Mẫn ngáp một cái rồi đốt điếu thuốc lên, cặp mắt xem chừng không thể mở ra được, nếu không phải Hạ Thiên Kỳ đập cửa rầm rầm cứ như không muốn sống nữa, hắn tuyệt đối sẽ không xuống cái nơi ồn ào này.
146 Sau khi bàn luận xong việc thành lập đội, Nam Cung Vân thấy thiếu gì đó rồi lên tiếng đề nghị:
"Nói thế nào đi nữa thì chúng ta cũng được coi là một cái tiểu đội, không có người đứng đầu đội là không được.
147 "Nhưng ông phải mở to hai mắt ra để nhìn cho thật rõ với lại một hồi đừng khóc lớn gọi nhỏ nói gặp quỷ. Nhanh nhẹn lên một chút, từ đó cho đến giờ ông đây chưa từng quỷ hóa ở trước mặt con người đấy.
148 Liễu Chí Thành nói đến đây thì không biết có phải là sắp nói tới nguyên nhân mấu chốt của chuyện này hay không mà giọng của hắn dần dần trở nên run rẩy hơn.
149 Càng nói, cơ thể Liễu Chí Thành càng trở nên run rẩy, giọng nói cũng càng lúc càng lớn:
"Sau khi tôi biết được ngày đó chúng tôi đều bị quỷ theo dõi, thì tôi đã gọi báo cho cảnh sát ngay, cũng nói rõ với họ tình huống tối đó.
150 Lúc ấy tôi rất sợ, không tự chủ chạy về phòng ngủ, cầm điện thoại lên muốn báo ngay cho cảnh sát. Nhưng điện thoại vừa phát ra tiếng "tút" tôi đã dập máy, bởi vì tôi giật mình nhớ ra mình đang nằm trong diện tình nghi, là đối tượng bị cảnh sát nghi ngờ, nếu như mang chuyện này nói với cảnh sát vậy thì lúc đó có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.
151 "Đầu của Phượng Thải?"
Nghe xong, Lưu Ngôn Mẫn tỏ ra rất bất ngờ, tiếp theo, thấy mọi người đều im lặng, hắn ta hỏi tiếp:
"Phượng Thải là ai?"
"Tôi nói anh Mẫn Mẫn, lúc nãy đến giờ anh là suy nghĩ cái gì vậy, có nghiêm túc lắng nghe không, Phượng Thải chính là nhân vật nữ chính trong bộ phim kia.
152 Nghe xong Nam Cung Vân cũng gật đầu, đồng thời phụ họa nói theo:
"Nghe những lời Thiên Kỳ vừa nói, xem ra đã có thể loại trừ khả năng nguyền rủa.
Bởi vì nguyền rủa xuất phát từ một cái đầu nguồn, cái bộ phim kinh dị kia quả thật có thể xem như là đầu nguồn, nhưng vấn đề là ở chỗ, nguyền rủa giết người thì cũng không để bất cứ bất công nào cho ai, vốn dĩ là không tồn tại cái gọi là đùa bỡn để đối phương kinh hãi.
153 Những người ở đây ngoại trừ Liễu Chí Thành ra thì ai cũng biết Lãnh Nguyệt sắp làm cái gì.
Hạ Thiên Kỳ cũng không cần nhiều lời, trong những người này thì hắn là người biết rõ bản lĩnh của Lãnh Nguyệt nhất nhưng Nam Cung Vân và Lưu Ngôn Mẫn thì hoàn toàn không biết gì về Lãnh Nguyệt cả.
154 "Ta đã nói rồi, Tà Linh vốn không có đủ năng lực để giết người, những việc nó làm nhiều nhất cũng chỉ có thể coi là những trò đùa quái đản thôi. Nói thật ra thì nó chỉ muốn dọa ông một chút, tuyệt đối không tạo bất cứ sự uy hiếp nào đối với sinh mạng của ông.
155 "Thể chất Quỷ vương tất nhiên là thể chất Quỷ vương rồi, cái này thì có gì mà phải giải thích chứ?"
Lưu Ngôn Mẫn không biết phải nói gì với Hạ Thiên Kỳ, vốn dĩ là giống như hắn ta đã nói, chẳng có gì để giải thích cả.
156 Chỉ cần thông qua tấm gương, là có thể nhìn thấy rõ ràng những thứ sau lưng mình, nhưng Hạ Thiên Kỳ vẫn cảm thấy bất an quay nên đầu nhìn lại, nhưng kết quả cũng chỉ giống như hắn đã nhìn thấy trong gương, sau lưng hắn chỉ có một mảnh vách tường gạch trong suốt.
157 Hiện menudoc truyen
Nhìn ba người Lãnh Nguyệt đang bao vây để tấn công Quỷ Thực Thi, tuy Hạ Thiên kỳ bên này đã thoát khỏi nguy hiểm nhưng trong lòng cũng không vui mừng vì được cứu là bao nhiêu.
158 Cùng với những tiếng niệm chú, Lãnh Nguyệt liên tiếp đánh ra mấy đường thủ quyết phức tạp, tiếp theo quát lớn:
"Định!"
Tiếng "Định" vừa hô lên thì lập tức cơ thể định quay lại để đối phó Lưu Ngôn Mẫn của Quỷ Thực Thi bị đứng yên lại.
159 Bởi vì phía trên bảng vinh dự hiện lên tới 8 điểm.
"Tám điểm vinh dự? Sao có thể nhiều như vậy?"
Hạ Thiên kỳ có chút khó tin nhìn chằm chằm vào bảng vinh dự trên mặt đồng hồ, yết hầu không hề nhúc nhích, liên tục nuốt nước bọt.
160 Bởi vì đã muộn, vậy nên mọi người cũng không trở về, dứt khoát qua đêm tại nhà của Liễu Chí Thành.
Tuy nhiên, vừa mới trải qua một hồi đối phó với quỷ vật, và số điểm vinh dự thu hoạch được, vậy nên ai cũng mất ngủ, người thì ngồi trên salon chơi điện thoại, người lại ngồi trên ghế ngẩn người.