161 Nghĩ rằng phỏng đoán của mình rất đúng, vậy nhưng lại có nhiều điểm làm hắn cảm thấy hoang mang.
Nếu như thật sự không chỉ có một công ty như thế này, mà lại có rất nhiều, vậy thì sẽ có rất nhiều quỷ cần dệt trừ, hay nói cách khác là có thể cung cách nhân lực đi giải quyết các nhiệm vụ linh dị sao?
Tạm thời Hạ Thiên Kỳ không nghĩ ra vấn đề này, tất nhiên, đây cũng không phải là chuyện hắn nên nghĩ bây giờ, hiện tại hắn mới chỉ là một nhân viên nhỏ bé, còn phải tốn sức để bảo vệ tánh mạng, hơi sức đâu mà quan tâm những việc này.
162 TEAM: Dịch Gia
Web:
Giả bộ làm một mỹ nam gần nửa ngày trên xe lửa, Hạ Thiên kỳ cuối cùng cũng không thể giả bộ thêm được nữa, bởi vì hắn phát hiện tính cách của Lãnh Nguyệt không thích hợp với hắn, nếu đưa ra so sánh hoặc có thể nói phong cách kia hợp với hắn hơn.
163 TEAM: Dịch Gia
Truyen yy
Sau khi nghe được câu nói của lái xe, người trong xe bắt đầu lục đục xuống xe. Cũng không biết sau ba tiếng, liệu những người này còn có thể trở về hay không.
164 TEAM: Dịch Gia
Hơn 20 điểm vinh dự là sao? Chính là cần phải tham gia giải quyết sự kiện được bốn lần thì mới có thể có được đủ số lượng điểm vinh dự đó nhưng Từ Thiên Hoa chỉ cần tham dự một lần là đã có cơ hội rồi.
165 TEAM: Dịch Gia
"Sau khi nhiệm vụ đoàn đội chính thức mở ra thì chúng ta nhất định phải bằng tốc độ nhanh nhất tìm ra cho bằng được con quỷ đang trốn trong thôn Tử Dụ, sau đó tiêu diệt nó.
166 TEAM: Dịch Gia
Đi được một lát nhưng tình hình vẫn giống như vậy. Có lẽ đã chắc chắn rằng sẽ không có người từ trong thôn đi ra nên Từ Thiên Hoa lập tức kêu Lãnh Nguyệt và Hạ Thiên Kỳ đang đi phía trước ngừng lại.
167 "Cẩn thận!"
Hạ Thiên Kỳ vô thức kêu lên một tiếng. Tuy nhiên Lãnh Nguyệt cũng đã sớm đoán được trước, chỉ thấy hắn ta vung nhẹ tay một cái thì trên tay hiện ra một lá bùa màu vàng, hắn ta lập tức dán ngay giữa trán của tiểu quỷ kia.
168 Dịch: Dịch Gia
Cùng lúc đó tại phía đông thôn, trước cửa một ngôi nhà, có bốn người đang đứng nói chuyện, nhưng dường như đang cãi nhau:
“Muốn lục soát từng nhà? Tôi hỏi các cô cậu có hay không, thật sự muốn đi tìm chết?”
Nghe thấy ba người kia có ý định muốn đi từng nhà tìm kiếm, người trung niên lớn tuổi nhất trong nhóm lập tức kiên quyết phản đối:
“Chúng ta đã lượn quanh ngoài thôn một hồi, cũng không có gặp bất kỳ nguy hiểm nào.
169 Dịch: Dịch Gia
Cậu ta nhìn thấy một khuôn mặt!
Đại Hải gần như bị dọa cho hồn phi phách tán, mặt mày xanh lét.
“Đại Hải, cậu nói xem những người của các đội kia có thể hay không đã phát hiện được gì đó rồi?”
Nữ sinh tóc vàng lúc này ở bên cạnh Đại Hải có chút tò mò lên tiếng hỏi.
170 Dịch: Dịch Gia
Khi ba người Hạ Thiên Kỳ đuổi theo theo Từ Thiên Hoa tới phía đông thôn, bọn họ lập tức phát hiện nhóm người nói chờ bọn họ ở nơi này đều không thấy!
“Làm sao lại không có một ai vậy? Những người của nhóm phụ trách tìm kiếm khu vực này đâu rồi?”
Thấy những đội viên của nhóm kia vốn hẳn phải chờ ở chỗ này, nhưng lại không thấy, Phương Hân Hân cũng cảm thấy có vấn đề.
171 Dịch: Dịch Gia
“Chúng ta ở khu vực phía tây thôn cũng gặp được quỷ, như vậy bên kia cùng có thể có khả năng này!”
Từ Thiên Hoa sau khi phỏng đoán như vậy, liếc nhìn qua gã đàn ông có chút giống như củ khoai tây to con kia, cùng nhóm người của cậu thanh niên vừa rồi tràn ngập nghi ngờ lên tiếng:
“Nếu chỉ tính quỷ, thì cả cái thôn này vô luận là chỗ nào cũng đều có quỷ xuất hiện.
172 Dịch: Dịch Gia
“Phòng bếp. . . Trong phòng bếp có cái gì đó!”
Nghe được âm thanh xào rau từ phòng bếp truyền ra, Phương Hân Hân lập tức sợ hãi kêu lên.
173 Dịch: Dịch Gia
Sau đó, dưới sự chỉ huy của Từ Thiên Hoa, ba nhóm nhỏ kia cũng đều tham gia vào tìm kiếm người ở thôn Đông.
Nhưng chỉ có nhóm của Hạ Thiên Kỳ có vẻ nhẹ nhàng vòng qua một lượt, còn ba nhóm kia có tới hai người bị giết.
174 Dịch: Dịch Gia
"Mọi người ngủ hết rồi sao?"
Nghe thấy tiếng ngáy của những người kia, Phương Hân Hân ngáp một cái, đi đến bên cạnh Hạ Thiên Kỳ đang hút thuốc.
175 Dịch: Dịch Gia
Đây không phải là máu của hắn, mà là máu của Phương Hân Hân.
Máu vẫn còn độ ấm, như là nhựa cao su 101 dính chặt trên mặt hắn, lúc này đây, trong lòng hắn tràn ngập phẫn nộ, mà không thể nào phát tiết ra được.
176 Dịch: Dịch Gia
Nghe thấy tiếng kêu của Tống Khánh Cương, tất cả mọi người đều hoảng sợ, từ dưới đất bò dậy, ánh mắt bất an nhìn chằm chằm vào Tống Khánh Cương đang chỉ ra cửa sổ:
"Lá gan của mọi người chỉ nhỏ như vậy thôi sao?"
Thấy ai cũng lúng túng, Từ Thiên Hoa không khỏi hừ lạnh một tiếng, từ trong đám người tiến lên mấy bước đi về phía cửa sổ.
177 Dịch: Dịch Gia
Tiếng động bên ngoài cửa sổ, cùng ánh đèn không ngừng chập chờn trong phòng, làm cho Triệu Thu Nhã đang trốn trong ngực Vương Khải sợ hãi, run bần bật.
178 Dịch: vietanh133-Dịch Gia
Nhóm người hoàn toàn kinh sợ, không khỏi đảo mắt nhìn nhau, Hạ Thiên Kỳ khó khăn nuốt nước miếng, mắt cũng bắt đầu liếc khuôn mặt của từng người.
179 Dịch: Dịch Gia
Hạ Thiên Kỳ không có bất cứ biểu cảm gì, liếc nhìn Từ Thiên Hoa đang đứng cách mình một đoạn, lại phát hiện được vẻ mặt ông ta âm trầm, đang nhìn chằm chằm vào mình.
180 Dịch:Dịch Gia
"Gì cơ? Cậu nói lúc đó cậu nhìn thấy hai khuôn mặt của Từ Thiên Hoa!"
Sau khi biết được chân tướng sự việc, nghe xong, sắc mặt của những người kia đều biến sắc, lộ rõ vẻ khó mà tin được, rất kinh sợ.