201 Rất nhanh, ta phát hiện ra hắc y nhân mang theo ta bay trở lại hoàng cung, hắn làm gì vậy, chẳng lẽ hắn chính là thủ hạ của Ma hoàng hay sao ?Hắc y nhân dần giảm tốc độ, lặng lẽ đáp xuống nơi phụ cận sài phòng, nhìn mồ hôi thấm ướt khăn che mặt hắn ta biết hắn cũng đã kiệt sức rồi, trong lòng ta không khỏi mừng thầm.
202 Trong lòng ta thầm kinh hãi, không ngờ tới đường đường một vị Thân vương lại ở chỗ này bổ củi, ta lắc lắc đầu, ngước lên nhìn sắc trời, còn rất tối, bèn quay về chỗ ngủ.
203 Trải qua cả ngày tu luyện với tâm trạng rất rất vui sướng rốt cuộc ta đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất của cơ thể, toàn thân tràn đầy năng lượng dung hợp, dường như cả những vết sẹo trên khắp người ta cũng không thể ảnh hưởng đến tâm trạng của ta bây giờ.
204 Sài thúc truyền âm cho ta nói :-Thật là đen đủi, những người này hẳn tất cả đều là những thủ hạ tinh duệ của Tát Đạt, giờ muốn thoát đi sợ rằng sẽ gặp chút khó khăn.
205 Sài thúc mỉm cười nói:-Nếu hơn nữa ta biết lấy lực lượng ở đâu ra?Ta trong lòng fúng động, nhất thời hiểu được ý tứ của Sài thúc, nói:-Ý của ngài là?Sài thúc gật đầu nói:-Trong cơ thể ngươi vận hành không phải tuyệt đối là ma pháp lực, cũng không phải tuyệt đối là đấu khí, mà là vài loại lực lượng bất đồng dung hợp cùng một chổ- dung hợp năng lượng.
206 Sài thúc nháy mắt nhìn ta, bảo ta bắt đầu chuẩn bị. Không biết bọn họn từ nơi nào tìm ra một cái đài cao, buổi tối ngày hôm qua khi chúng ta tới còn chưa có.
207 Tại chạy trốn quyển trục phát ra quang mang vây quanh đồng thời ta cùng Sài thúc. Tại quảng trường trung tâm xuất hiện vô số hắc ám ma pháp sư, bình dân tư tán bôn đào cũng không có gây trở ngại gì cho sự mai phục của đội ngũ ma pháp sư này.
208 Ta lắc đầu,kìm nén nội tâm đang kích động, nói:-Không có gì, nhờ có ngươi kịp thời chạy tới. Nếu không hôm nay thực sự nguy hiểm rồi. Sài thúc nói:-Trường Cung, đừng suy nghĩ qua nhiều, trước tiên hãy giải phóng các bằng hữu ngươi ra rồi hãy nói.
209 Chiến Hổ cau mày kiểm tra thân thể chính mình, một hồi, hắn chân mày giãn ra cao hứng nói:-Công phu của ta đã quay trở lại, mặc dù chỉ có 3 thành công lực.
210 Sài thúc nói:-Ta hiểu được, là vì Mộc Tử,về phương diện cảm tình này ta không hiểu. Cái này là do ngươi tự mình quyết định. Bất quá, nếu Mộc Tử tịnh không chê bộ dáng của ngươi bây giờ, thì ngươi phải làm sao, chẳng lẽ cũng bỏ qua nàng hay sao?Nghe hắn nói xong, trong lòng ta chấn động-Cho dù như vậy, ta cũng không thể hại Mộc Tử.
211 Ma Hoàng tâm trạng trầm tư suy nghĩ. Một lúc lâu sau , hắn mới cất tiếng :-Cái này chẳng lẽ là sự thật sao?Ta nói ngay :-Đương nhiên là thật , hơn nữa còn trăm ngàn lần là thật , ta cũng chính mình từng giao thủ với Yêu tộc.
212 Nghe Ma Hoàng nói xong , Sài thúc cũng im lặng không hề lên tiếng , ta hiểu được , lời nói của Ma Hoàng cũng không phải nói ngoa. Ta suy nghĩ một chút , nói :-Đã như vậy , ngài có thể điều động đại bộ phận quân sự cùng với ma thú trở về không ?Ma Hoàng liếc mắt nhìn ta một cái , nói :-Ngươi thật quá ngây thơ , ngươi tưởng nhân loại các ngươi tốt lành lắm hay sao ? Một khi đại quân chúng ta triệt thoái , bọn họ chắc chắn sẽ lợi dụng thời cơ đánh lén , thậm chí còn có thể tiếp tục tiến công , ý đồ muốn tiêu diệt hoàn toàn dân tộc chúng ta.
213 Ma Hoàng ha ha cười lớn , nói :-Tốt lắm , không nói tới chuyện này nữa , ta còn một số việc muốn giao cho con , con theo ta về thư phòng nói chuyện đi.
214 Khách Luân Đa cũng đứng lên , xấu hổ nói :-Mọi chuyện trước kia đều là lỗi của tiểu đệ , xin các vị đại ca tha thứ , chúng ta lần này đại biểu Ma Hoàng đến đây đều là có thành ý.
215 Ta tiến vào trong kết giới , đi tới bên cạnh Mộc Tử , nhẹ nhàng nói :-Công chúa , vừa rồi ta xin lỗi đã mạo phạm nàng. Mộc Tử ánh mắt phức tạp nhìn ta , nói :-Cũng tạnh mưa rồi , huynh mở kết giới cho muội ra ngoài đi!Ta cũng bất đắc dĩ phải lìa xa nàng , hiện giờ ta căn bản là không thể khống chế cảm xúc của mình , nếu sự tình tương tự như vừa rồi lại phát sinh , không biết ta có thể kìm cương ngựa bên bờ vực nữa hay không ( huyền nhai lặc mã )Ta triệt thoái kết giới , nhìn bóng Mộc Tử từ từ rời đi , nàng đi đến khoảng cách ta 10 thước bỗng nhiên đứng lại , quay đầu nói với ta :-Muội sẽ dùng sự thật chứng minh cho huynh thấy.
216 Ta cau mày lại , nàng đang làm gì đây , con người tối quan trọng là não bộ , ngay cả đối với tu vị của ta cũng không dám tùy tiện đem ma pháp lực hay đấu khí di chuyển về phía não bộ , nàng làm như vậy chắc chắn có nguyên nhân , nhưng nguy hiểm đến tính mạng thì cũng phi thường lớn.
217 Ba con ma thú dưới sự vây công của mọi người hình như vẫn còn thiếu. Màn đêm dần buông xuống, ngày chậm rãi chuyển thành đêm, mỗi người đều tìm một tảng đá riêng biệt mà tu luyện, tiểu Nhu cũng biến trở lại thành nhân hình đến bên người ta.
218 Đầu tiên Chiến Hổ còn đang ngẩn người ra nghe, từ mắt hắn bắn ra quang mang kinh ngạc không ngừng, nghe xong liền cầm lấy quyển sách, vừa đọc vẻ mặt hắn càng ngày càng cao hứng.
219 Tiểu Nhu vội tránh ở sau lưng ta, càng thêm run mạnh. Ta trấn an :-Đừng sợ, Tiểu Nhu, Tiểu kim sẽ không thương tổn ngươi đâu, Tiểu kim, sao lại gọi là tiểu muội muội, người ta lớn hơn ngươi mấy trăm tuổi đó, mau gọi tỷ tỷ đi.
220 Không ngờ lời nói của nàng lại biến thành sắc bén như vậy, ta không tự giác được bật thốt lên gọi :-Mộc Tử, huynh. . . Mộc Tử cười vang đầy vẻ hài lòng, ta biết, hiệp một, ta thua 1 - 0.
Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 37