261 -Chủ nhân, cứu cứu ta đi. Ta cố nén cười, vỗ vỗ cái đầu to của nó nói :-Tiểu kim, huynh đệ tốt của ta, đúng là ủy khuất cho ngươi rồi, ta cũng không thể quản nổi Mộc Tử a ! Ngươi tự cầu nguyện đi, hảo, thân vương và Thiểm Vân đại ca bọn họ đâu rồi ?Tiểu nhu vừa cùng Mộc Tử trêu đùa tiểu kim vừa trả lời :-Bọn họ đi rồi, bọn họ còn dặn ta rằng chuyện bên này đã thành công rồi nên họ về để thao luyện quân đội để ứng phó với yêu vương sau này, còn dặn nếu có chuyện gì hãy đến Tu Đạt vương quốc tìm bọn họ.
262 Mộc Tử nhìn mọi người xung quanh, thấy ánh mắt của cả đội đều tập trung vào nàng chờ đợi liền nói tiếp :-Chúng ta chỉ cần khống chế nhân số ở một phạm vi nhất định cứ duy trì như vậy hẳn là không vấn đề gì.
263 Ta nhận ra trừ ta và Mộc Tử, Chiến Hổ thì hình như tất cả mọi người đều biết điều Tu Ti muốn nói nên không hẹn à cùng đều nhìn về người ta. Tu Ti ho khan một tiếng nói :-Trước khi ta dẫn đệ nhất cấm vệ quân đoàn đi đến pháo đài, chúng ta đã cùng thương lượng với các vị trưởng lão đã quyết định đổi tên cho căn cứ của chúng ta, thành Thần hộ lĩnh.
264 Nước mắt theo hai má Mộc Tử chảy xuống, nàng ôm chặt lấy ta, nức nở nói :-Không, nhất định huynh không được có chuyện gì, hạnh phúc của muội chỉ có thể do huynh đem lại, nếu không có huynh nhất định muội sẽ cả đời cơ khổ, Trường Cung, vì muội, huynh nhất định không được có việc gì đó.
265 -Mộc Tử, khi muội đọc được bức thư này có lẽ huynh đã đi rất rất xa rồi. Huynh đi làm gì muội nhất định đã hiểu rồi. Vì hòa bình đại lục huynh không thể không đi được, muội hãy thứ lỗi cho huynh không thể cáo biệt được.
266 -Hắt xìKhông biết tại sao ta lại đột nhiên nhảy mũi một cái. Có thể là Mộc Tử đang nhắc gì đến ta chăng. Đã rời khỏi Thần Hộ Lĩnh cũng mấy canh giờ , cũng đã ra khỏi vùng núi non , mục đích của ta bây giờ là tìm đường trở về pháo đài Tư Đặc Luân , địa điểm chính xác của Quang thần truyền thừa chỉ có một mình ta nắm được nên ta cũng không cần phải vội vàng gì cả.
267 Thiếu niên tên là Khoa Nhĩ – Lam Địch nọ tựa hồ như đã nhận ra cái gì , ngưng thần quan sát tứ phía , ta cũng hoàn toàn không muốn mua thêm phiền toái vào người , liên tục thuấn di mấy cái tiến sâu vào trong thành.
268 Hắn muốn giúp ta ? Có chuyện đơn giản vậy sao , ta trong lòng ngầm cảnh giác , nói :-Có lẽ không cần hỗ trợ , chuyện của ta không phải là ai cũng có thể giúp được.
269 Khoa Nhĩ – Lam Địch ha ha cười lớn , nói :-Vậy mới đúng chứ , có thể mời được vị ma pháp sư công lực cao thâm nay đồng hành cùng chúng ta , đích thực là may mắn , cứ quyết định vậy nhé , ngươi ở đây chờ ta , ta phải đi thu xếp vài việc một chút , đợi ta xong sẽ quay lại đây đón ngươi.
270 -Thập Bát huynh , ngươi làm sao vậy ?-A !Ta từ kí ức của mình tỉnh táo lại , nói :-Không có gì. Ta chỉ nhớ tình cảnh lúc đầu học ma pháp. Quang hệ ma pháp lúc sơ khởi không có công kích gì , phát triển tới trung cấp thì mới có một chút ít.
271 Khoa Nhĩ – Lam Địch ngẩn ra một chốc , nói :-Không bình thường à , nơi này có gì không bình thường ?Nỗi bất an trong lòng ta ngày càng lớn , một cỗ hàn khí âm trầm từ cách đó không xa truyền lại.
272 Lần này chiến đấu cùng Yêu thú so với lần trước đụng độ tại Thần Hộ Lĩnh cảm giác không mấy tương đồng , lần đó chẳng những có huynh đệ tương trợ , hơn nữa , chúng ta từ ngoài đánh vào , đánh tới tận cùng bên trong , bởi vì khi đó nhân lực đông đảo , ta hoàn toàn có thể rảnh tay sử dụng lực lượng Thánh Kiếm.
273 Theo năng lượng từ từ tăng nhanh , hai tay ta cũng không tự chủ được , bất giác giơ cao , pháp trượng Tô Khắc Lạp Để cũng phát ra quang mang khác thường , từ viên bảo thạch đính trên đầu trượng cũng xuất hiện vô số các loại bùa chú không tên vây quanh ta.
274 -Khoa Nhĩ, ngươi mau mang theo mọi người thoái lui, ta phải tiêu diệt huyệt động tà ác này. Khoa Nhĩ - Lam Địch giật mình nhìn thánh kiếm trước người ta , trong lúc nhất thời không ngờ cũng không có phản ứng gì.
275 Một lúc lâu, ta mới từ trong suy tư tỉnh táo lại, nhìn huyệt động sâu không thấy đáy trước mắt một chút, bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, nhắm hướng Khoa Nhĩ - Lam Địch biến mất khi nãy phóng vút đi.
276 Không biết qua bao lâu, ta dần tỉnh lại, chung quanh hết thảy cũng không có gì thay đổi. Khí tức trong cơ thể ta, rõ ràng cảm giác được năng lượng cường đại dung hợp.
277 Sấu tiểu hán tử cau mày nói:-Tiên sinh này, những cái này đều là hàng thượng phẩm, ta đã kỳ công thu thập. Ta lắc đầu nói:-Mấy đồ vật này đối với ta công dụng không lớn, nếu ngươi không có những thứ khác, ta phải đi đây.
278 Ta khinh thường liếc mắt nhìn hắn một cái, không nói gì. Tráng hán trừng mắt nhìn Sấu tiểu hán tử, ý bảo hắn câm miệng, quay đầu hướng ta nói:-Xin hỏi, Ma pháp sư tiên sinh, ma pháp quyển trục này của ngài có tác dụng gì.
279 Ta trong lòng mừng rỡ, có đại khái phương vị có thể dễ dàng tìm kiếm hơn. -Cảm ơn ngươi, ta cũng cáo từ đây. Nói xong, ta hướng ngoài cửa đi ra. Tráng hán vội la lên:-Ngài còn chưa nói cho ta biết ngài là ai mà?Ta nhìn hắn mỉm cười, mặt nạ biểu đạt ra vẻ mặt hưng phấn-Tu luyện không gian ma pháp cho tốt, sau này nhất định có chỗ dung.
280 -Ui da. Tiếng hô từ phía sau truyền đến. Ta hạ ý thức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nữ tử nọ nằm trên mặt đất, tựa hồ bị té. Trong lòng nổi lên một ý niệm thiện, ta không được cũng phải trở lại bên cạnh nàng.