181 Hai người cùng trợn tròn mắt, cố gắng ngưng tụ lực lượng tối đa, một đạo quang mang hoàng sắc và quang nhận cự đại với kim mang trong suốt lao vào nhau trên không trung.
182 Bởi vì cần đi qua núi rừng nên ở một thành nhỏ phía trước chúng ta đem xử lý hết mấy con ngựa, không ngờ, cư nhiên bán được không ít tiền, người mua còn nói với chúng ta rằng, ngựa của chúng ta đều là dị chủng, có bao nhiêu đều mua hết bấy nhiêu, nếu biết sớm thì đã không thả mấy con ngựa trước ra rồi.
183 Ta đi tới trước mặt ma hồ, hừ lạnh nói :-Nếu ngươi ác độc như vây hôm nay xem ra không thể tha cho ngươi được, nếu không, không biết sẽ có thêm bao nhiêu oan hồn nữa.
184 Ta nói :-Thôi đừng tự khen nữa, đại ca, nấu ăn đi, nhanh để cho mọi người thưởng thức tay nghề của ngươi một chút. Chiến Hổ cầm lấy con ma lang, đi đến bên bờ suối, rút trường kiếm trên lưng xuống chỉ loáng một cái đã làm sạch da cùng nội tạng con ma lang xong, hắn nói với Đông Nhật :-A hỏa, đi tìm ít cành cây về nhóm lửa đi.
185 Trời,sao lại xui xẻo như vậy,ta thật muốn ném Ma hồ cho hắn ăn thịt quách cho rồi. Ta vội vã giơ cao ma pháp trượng Tô Khắc Lạp Để phát ra một đạo kim quang nhắm thẳng vào người hắn.
186 Ta nói với Chiến Hổ :-Đại ca , chúng ta bắt đầu tiến hành kế hoạch đi thôi. Chiến Hổ gật đầu , nói :-Mọi người cứ hoán đổi liên tục cho nhau là được , nếu không phải mang theo người khác , mỗi cá nhân có thể phi hành trên không 1 giờ không thành vấn đề , nếu có mang theo người hẳn cũng có thể phi hành được chừng 20 phút , như vậy , chúng ta cứ 10 phút hoán chuyển một lần , liên tục phi hành 40 phút , ước tính một lần phi hành như vậy có thể đi được quãng đường tương đương 1 ngày hành trình trên bộ của chúng ta lúc trước.
187 Một đoàn người gồm 13 người 1 thú , từ từ tiến vào trong Thần Liệt Hạp Cốc. Trong khi cả đoàn đang hành trình , trong lòng ta chợt nổi lên một cảm giác bất an khó tả.
188 Ta tuyệt vọng nhìn Ma hồ trên vai , nói :-Sau nay chỉ sợ ta không mang theo ngươi được nữa rồi , ngày đó nếu ta chú ý một chút , có lẽ sự việc hôm nay cũng không thể phát sinh tệ hại như thế này.
189 Nó dừng lại một chút , ngữ khí bi ai , nói tiếp :-Phụ thân ta vì bị bức bách , trong lúc bất đắc dĩ , đành phải quyết định ra tay tước đoạt mạng sống của ta , không biết cách nào tin tức này lại bị cha ngươi biết được , huynh ấy cùng mẫu thân của chúng ta lén giải cứu ta từ Long cốc , sau này ta bắt đầu cuộc sống lưu lạc tứ phương.
190 Hai cổ năng lượng đồng thời va chạm với nhau trên không trung. Thật là thần kỳ, không có một tiếng động nào phát ra cả. Màu bạc cùng với màu tím chiếm cứ cả bầu trời, giằng co lẫn nhau.
191 Tiếng của Ma Hoàng truyền tới:Tốt rồi, con rồng của ngươi cũng đã đi rồi, chịu đầu hàng chưa?Kiếm Sơn rút thanh trường kiếm ra va nói:chúng ta tuyệt đối không đầu hàng, cùng lắm thì ngươi giết ta thôi.
192 Ma Hoàng hừ một tiếng, tiếng chân trầm trọng của hắn vang lên bên tai của ta, hắn đang bước lại gần ta. Ma Hoàng đột nhiên kinh ngạc kêu lên một tiếng:Sao lại như vậy được.
193 Cái chất lỏng nhớp nháp kia được đưa vào cơ thể ta nhiều hơn so với trước kia. Cơ bản, một ngày cũng được 6 hay 7 lần. Ta cũng đã thử thăm dò cơ thể mình, trống rỗng là những gì ta cảm nhận được, ngoại trừ cái cảm giác ấm áp của Thánh Kiếm, không có bất cứ một cái gì khác.
194 Một tiếng kêu thê lương vang lên, ta phun lên một ngụm máu té xuống. Ma Hồ hoảng sợ vội kêu tên ta, ý thức một lần nữa lại rời xa ta-Chủ nhân, chủ nhân….
195 Ma Tộc binh lính nọ nói:-Oa, ngươi thật là xấu. Xấu không phải là một cái tội, nhưng ngươi dọa người như vậy là không đúng, ngươi có thể đi rồi. Tức chết ta được, tuy nhiên ta cố nén tức giận, cắn răng đi thẳng về phía Ma Đô.
196 Phó tổng quản tại cuốn sổ danh sách ghi chép xuống, nói:-Tốt lắm, ngươi đi qua bên trái, sẽ có người dẫn ngươi đến hoa phòng. Kế tiếp. Rốt cuộc rồi cũng đến lượt ta, ta bước nhanh tiến lên, khom người nói:-Phó tổng quản đại nhân, ta gọi là Thập Bát (mười tám), ứng sính vào phòng củi để chặt củiPhó tổng quản ngẩng đầu nhìn bộ dạng của ta, đôi mày nhíu lại nói:-Công việc của tên tiểu tử này là như thế nào đây.
197 Lại tới buổi tối, hôm nay sắc trời đối với ta hoàn toàn rất tốt. sương mù dày đặc, ánh trăng cũng không có, thật tốt quá. Nói gì thì nói, hôm nay ta cũng phải tiến vào cung, ta thật sự không có nhiều thời gian.
198 Khách Luân Đa nói:-Công chúa, chúng ta đi thôi. Mộc Tử trong mắt đột nhiên tuôn ra một đạo tinh mang, kinh hô:-Trường Cung, người vừa rồi nhất định là Trường Cung.
199 Một vị sư phó khác kinh hãi nói:-Cái gì, công chúa làm?-Ngươi nhỏ giọng một chút. Không biết tại sao ngày hôm qua, công chúa cùng bệ hạ nảy sinh xung đột, công chúa thật giận dữ, không biết sử ra cái gì đại ma pháp, cả chánh điện nổ tung lên.
200 Quang mang từ từ tối sầm lại, hắc y nhân kia vẫn đang đứng im lìm ở chỗ cũ. Ta kinh ngạc hét lớn :-Không, không thể nào, tại sao chỉ bằng sức mạnh cơ bắp mà có thể chịu được đòn Thánh Tinh Thiểm Diệu được ?Quả thật, cho dù là Ma Hoàng sợ rằng cũng phải nhờ lực lượng tá trợ của Ma long hoặc bổn mạng thần chú kia mới có thể ngăn cản được đòn này của ta, đòn này cũng mạnh gần bằng đòn tấn công bằng Thánh kiếm chứ đùa đâu.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn
Số chương: 50