21 Thanh niên trẻ tuổi kia cũng hơi ngẩn người một chút, nhìn về phía Trần Thái Trung, quả nhiên hắn cũng nhận thấy có chút quen thuộc. Tuy nhiên ngay sau đó hắn lập tức chuyển ánh mắt của mình sang phía cô gái bán hàng.
22 Triệu Mậu Bân và Trần Thái Trung lúc tham gia phỏng vấn đã từng đối đầu với nhau. Tuy nhiên lúc đó Triệu công tử rất tự tin, khinh thường những người tham gia dự thi với mình.
23 Trần Thái Trung tức giận là có nguyên nhân. Theo lý luận ở Tiên giới, thân phận của người da vàng rất là cao. Còn những người da trắng và chủng tộc khác đều không sánh bằng được.
24 Những người ở đây nghe thấy âm thanh lạnh lùng này liền ngẩn cả người ra Mọi người quay đầu nhìn lại thì thấy hai khẩu súng chĩa vào đầu của Trần Thái Trung vẫn đang ở chỗ cũ, tuy nhiên hai người uy hiếp hắn đôi mắt đã trở nên vô thần, từ từ mềm nhũn ngã xuống đất.
25 Sau khi cầm khẩu súng lên, Bưu ca liền xoay người, “bộp, bộp” hai tiếng, hắn đã quỳ xuống. Sau đó hắn dùng một thanh âm cầu khẩn nói với Trần Thái Trung: - Trần ca, em cầu xin anh, tiểu đệ biết mình sai rồi, anh cũng đừng đùa giỡn em! Khi hắn bước những bước dài ngắn đi nhặt khẩu súng, có rất nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu Bưu ca, người này kêu mình đi nhặc súng bắn hắn, tại sao như vậy?Nhưng thời gian để hắn nghĩ kỹ cũng không nhiều, sau đó hắn đưa ra một kết luận:- Đây là cạm bẫy, đối phương giống như là con mèo đang trêu đùa con chuột đáng thương là mình mà thôi!So sánh như thế Bưu ca cũng cảm thấy thật khó chịu, nhưng sự thật là như thế, hắn vô cùng hiểu rõ thực lực của đối phương và mình quá chênh lệch.
26 - Chặt cánh tay của thằng Tiểu Lâm Tử kia cho tao! Trần Thái Trung cười lạnh. Bạn học của Triệu Mậu Bân à? Ừ, phải làm cho họ Triệu kia đau đầu mới được.
27 - Quá lời, quá lời!Trần Thái Trung đối với vị lãnh đạo trực tiếp với mình dĩ nhiên phải nịnh hót như khướu. Dù sao hắn cũng đã sớm có quyết định phải cố gắng giành lấy chút thành tích.
28 - Ông Bạch, ông Bạch. Tên lái xe cuống quít chạy vào, kêu la ầm ĩ lay Bạch Kiệt đang ngủ. - Mấy giờ rồi?Bach Kiệt khẽ lầu bầu một tiếng, cầm lấy chiếc đồng hồ bên cạnh xem giờ:- Mẹ nó, mới có sáu giờ, mày bị sao vậy? Để yên cho tao ngủ đi.
29 Bạch Kiệt nghe thấy thế thì không kìm nổi, quay sang tức giận với một cảnh sát:- Là bọn họ, nhất định là do bọn họ giở trò quỷ!Vị cảnh sát này tuy rằng cũng tức giận nhưng anh ta cũng không phải chưa gặp những người như thằng ranh này.
30 Đoạn đường đang tu sửa bị niêm phong!Các thôn dân trước hết liền báo chuyện này cho Trần Thái Trung. Trải qua chuyện buổi sáng hôm nay, người này chính thức đã trở thành Thôn trưởng mới, đã biết đồng cảm với người dân ở đây, vì người dân mà suy nghĩ cho họ.
31 Tình hình tài chính của thôn Đông Lâm Thủy, ông chủ Lữ thật sự vẫn chưa biết. Ông cũng đang lo lắng là mình liệu có phải bỏ tiền ra nữa không. Nếu như bọn họ nói sống chết cũng không chịu hoàn thành công trình đúng hạn, thậm chí hoàn toàn không thi công để yêu cầu tăng phí thì ông có thể không đồng ý sao? Số tiền chi trên thực tế luôn nhiều hơn số tiền dự toán! Đúng là suy xét từ câu nói này, trước kia ông chủ Lữ mới bỏ ra hơn nghìn đồng để tỏ chút thành ý.
32 - Chậc. Ông chủ Lữ hít sâu một hơi, nửa ngày sau mới hỏi. - Cậu nói là có thể hoàn thành trước năm ngày sao?- Đúng vậy, đó là do tôi chỉ huy. Trần Thái Trung lại không khỏi đắc ý một phen.
33 - Ông không phải quen biết Đoạn Vệ Hoa sao?Trần Thái Trung vốn có gút mắc này từ lâu, bây giờ có cơ hội liền nói ra, trên khuôn mặt hắn lộ một vẻ kỳ quái.
34 Ông chủ Lữ không ngờ, Trần Thái Trung cũng không ngờ. Hắn nhận được một công văn, một công văn khiến hắn phải trố mắt nhìn trân trân. Đây là công văn của chính phủ từ Hồng Sơn khu chuyển tới.
35 Nói thật ra, lần thăng cấp này của Trần Thái Trung thật sự là một sự biến đổi bất ngờ. Mặc kệ thế nào, nhưng lời nói của Đoạn thị trưởng vẫn là nhất ngôn cửu đỉnh.
36 Mặc kệ là được đề bạt mạnh mẽ hay là do chính phủ đề cử. Tóm lại thời gian Trần Thái Trung ở Đông Lâm thủy thôn đã sắp hết!Ông chủ Lữ rất giữ lời, đồng ý chi tiền cho việc tu sửa đường.
37 Công việc cuối năm đã giải quyết xong khiến cho Trần Thái Trung cảm thấy thoải mái, bây giờ hắn muốn đi tìm nguyên liệu để làm một chiếc nhẫn Tu Di. Chiếc nhẫn Tu Di lần trước của hắn sau khi được luyện chế xong được đeo như nhẫn bạc ở trên tay để phù hợp với thân phận học sinh của mình.
38 Lời nói này của Trần Thái Trung khiến cho tiểu Phan bị tắc nghẹn. Ông chủ Phan đưa mắt nhìn chiếc túi ni lông ở trong tay hắn, vẻ mặt nhất thời trở nên tươi cười, không ngừng gật gật đầu.
39 - Như thế nào mới có thể học được?Thiếu phụ không chịu buông tha cho Trần Thái Trung mà kéo hắn lại, trong mắt hiện lên vẻ cuồng nhiệt:- Cậu nói điều kiện thử xem.
40 So sánh với những khu đô thị mới ở các thành phố khác, khu đô thị mới ở thành phố Phượng Hoàng có phần kỳ quái. Ở thành phố này có hai khu đô thị mới, trong đó khu Tây Nam thật là náo nhiệt, còn khu Đông Nam thì phát triển không được tốt lắm.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41