441 Mông Hiểu Diễm bị Trần Thái Trung chèn ép tới mức vừa cảm thấy xấu hổ vừa cảm thấy tức giận, muốn chống lại anh ta, nhưng toàn thân mềm nhũn, không chút sức lực.
442 Lúc Trần Thái Trung và ba cô gái lái xe tới Văn Miếu thì trời cũng sắp tối rồi, đến bãi đỗ xe trước cổng, vừa muốn dừng lại thì một chiếc xe Charade từ trong bãi đỗ xe bắt đầu chuyển động, lao về phía chiếc xe Lincoln.
443 Bên phía Trần Thái Trung cũng đang quan sát đối phương, điều này không liên quan gì đến phép lịch sự, thực tế là, những người có thể đi vào phòng hạng A, ở thành phố Phượng Hoàng quả thật chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
444 Bàn tính của Kinh Tử Lăng quả không tồi, nhưng thật đáng tiếc, ba người phụ nữ nghe được lời của cô lại không có phản ứng gì, ngược lại Vương Ngọc Đình kinh ngạc quay lại nhìn côChị Ngọc Đình tuy không nói gì, nhưng ý tứ trong ánh mắt đã thể hiện rõ ràngHai người hiểu nhau như vậy từ lúc nào thế?Ánh mắt này khiến Kinh Tử Lăng cảm thấy mặt mình có chút nóng lênBọn Lưu Vọng Nam các cô thật ra là muốn có phản ứng gì, nhưng nửa giờ trước Mông Hiểu Diễm đã thê thảm giẫm lên vết xe đổ đã sắp sẵn, bọn họ làm sao còn giám tỏ vẻ?Trần Thái Trung gật gật đầu, giới thiệu qua Lưu Vọng Nam và Đinh Tiểu Ninh, chỉ giới thiệu tên, nhiều khi đôi bên không thật quen biết, giới thiệu thân phận khó tránh khỏi phiền hà, tất nhiên, điều quan trọng nhất là, thân phận của 2 người chắc chắn không có gì để làm phiền cảSau khi giới thiệu xong, Lưu Vọng Nam rất tự nhiên mà gật đầu, quay về Kinh Tử Lăng mà cười - Thực ra, chúng tôi là nghe nói Hiểu Diễm nói có người đẹp, lòng hiếu kì mới trỗi dậy, khà khà- Đúng vậyĐinh Tiểu Ninh gật gật đầu, cô ta rất thanh tú, nhưng tính cách cổ quái, nhất định không chịu thua một ai, cô ta khoa trương gật đầu, đôi mắt to cười đến híp thành hình trăng lưỡi liềm- Chị Tử Lăng thực sự rất đẹp, ừm.
445 - Anh ta đương nhiên biết y thuật rồi. Nhìn thấy bộ dạng không thể tin nổi của Kinh Tử Lăng, Mông Hiểu Diễm cảm thấy bản thân bị tổn thương, một người lớn như mình vậy, mà còn đi lừa gạt một cô bé như cô sao?- Hơn nữa vô cùng thần kỳ, nói như thế nhé…Giọng cô thanh thanh, đang cân nhắc xem nên thuật lại chuyện này như thế nào, mới vừa hợp lý mà không công khai, chính lúc này, cửa phòng mở ra, Cát Kiến Tân đưa Tiểu Cát đi vào trong.
446 - Tên Trần Thái Trung kia, là tên lưu manh. Trên đường quay về nhà khách Phượng Hoàng, Kinh Tử Lăng oán thầm. - Không phải chứ?Vương Ngọc Đình nghe vậy, đột nhiên hoảng sợ, đang ngồi tựa vào thành ghế chợt ngồi thẳng lưng, tựa đầu vào chỗ ghế phụ: - Tử Lăng, hắn làm gì cô à?- Hắn dám!Kinh Tử Lăng nghe được lời này, ánh mắt trừng lên, cũng có vài phần khí khái anh hùng, tuy nhiên ngay sau đó, khí thế của cô ấy dần giảm xuống,- Tôi chỉ cảm thấy… quan hệ của hắn với ba người đàn bà kia, có chút không rõ ràng.
447 Nghe Trần Thái Trung thuật xong, Ngô Ngôn cười nhẹ,- Chuyện này à, anh tìm em hỏi, cũng thật là tìm đúng người rồi. - Ồ? Vậy thì quá tốt rồi. Trần Thái Trung nghiêng đầu hôn lên chóp mũi của cô ấy, bàn tay lớn đưa vào chiếc áo ngủ của vạt áo trước, tùy ý đùa giỡn cặp thỏ ngọc không lớn,- Ừ, nói anh nghe xem?Dưới kích thích của đôi tay ma quỷ, hai nhũ hoa của Bí thư Ngô đột nhiên cao ngất, ánh mắt cũng dần dần mơ màng, gương mặt của cô cứng đơ, dường như có vẻ chìm đắm đê mê, còn cách khá xa đối với bộ dạng nghiêm uy của cô,- Anh muốn em nói thì em phải nói, thế tôi quá mất mặt à?- Da ngứa à?Tâm trạng của Trần Thái Trung, vì lời nói của cô ta mà thay đổi không ít, bộ dạng hiện giờ của cô, hiển nhiên lại muốn hưởng thụ loại ngược đãi nhỏ này, nói không chừng mặt căng lại, vừa xốc tấm chăn lên, thô bạo xé rách quần áo của cô.
448 Trần Thái Trung nhè nhẹ chuồn ra ngoài, đã mười một giờ rồi, Ngô Ngôn không nỡ cho hắn rời khỏi, nhưng lăn lộn ở đâu thì phải giữ nguyên tắc nơi đó: Muốn giữ thân, phải bỏ ra cái giá của nó, dù cô là Bí thư Quận Ủy.
449 Ngày thứ hai là bốn tây, Trần Thái Trung dậy rất trễ, vì cả buổi tốt hắn rất bận, không phải bận để chiến đấu, mà là trong lúc chiến đấu nói về thu hoạch của mình.
450 Từ lúc Mông Cần Cần và Nghiêm Tự Lệ đến phòng ba mươi chín, trong nhà của Đường Diệc Huyên đã trở nên không còn buồn tẻ nữa, náo nhiệt giống như cái chợ vậy, điều này làm cô có cảm giác hơi mất tự nhiên bởi thói quen thanh tịnh ngày xưa đã thay đổi, không ai thích loại cảm giác bị quấy rầy khi đang ăn cơm.
451 Không biết vì sao, Đường Diệc Huyên đối với Kinh Tử Lăng dường như có một chút lãnh đạm như có như không, chỉ có điều khí chất của cô vốn lạnh lùng diễm lệ, cho nên ở trong mắt người khác, cũng không có gì là lạ.
452 Đối với yêu cầu truy cứu trách nhiệm Dương Nhuệ Phong mà Đường Diệc Huyên đưa ra, Mông Nghệ rất vui vẻ đáp ứng, hắn biết chị dâu mình tuy rằng khiêm tốn, nhưng đối với tình hình chốn quan trường của thành phố Phượng Hoàng, lại biết rất rõ, nếu chị dâu đã nói ra, cái tên Phó Chủ tịch thành phố không có thế lực gì đứng sau, thì tùy tiện xử lý một chút cũng không hề gì.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350