3141 - Bọn họ là bạn tốt nhất của tôi, không liên quan, nhưng tiền bối là ai? Là Lô tiền bối sao?
Diệp Phàm nhỏ giọng hỏi, dù giọng nhỏ hai người kia không nghe thấy nhưng tin rằng tiền bối thần bí này có thể nghe được.
3142 - Trên đời rất nhiều bí pháp, tôi gặp một người tên là Đán Phi Tử. Hình như là người thời Chu. Ông ấy chết đã lâu, có lẽ đến ba bốn nghìn năm, chính ông ấy không ngờ có thể dùng nội khí vật hóa.
3143 Tất nhiên, Diệp Phàm cũng không thể tin Lô Định Tông hoàn toàn. Vẫn cần phải đề phòng, chỉ sợ con dới bị lão già này chiếm thì nguy rồi.
3144 Thình thịch thình thịch thình thịch. . .
Nhóm người Ngô Tuấn vừa quyết đấu vừa sợ hãi, hình như có người ở trong bãi cát, Hiên Nhĩ nghĩ. Ai cũng đều cho rằng Diệp lão đại dùng kế “Cách sơn đả ngưu” để đánh trong bãi cát, trên thực tế căn bản là chẳng có chuyện gì.
3145 - Bốn tên kia đâu? Diệp Phàm hỏi.
- Bốn tên kia nội công thật chẳng ra gì, trong đó ngoài hai tên nội công lục đẳng trở lên, tên còn lại chỉ xấp xỉ nhau khoảng tứ đẳng.
3146 Thật lâu sau, Trương Ẩn Hào cổ, có chút sợ hãi, hỏi:
- Tên kia đã chết chưa?
- Bất động lâu như vậy, máu cũng sắp chảy hết , chắc là đã chết.
Vương Nhân Bàng xoa xoa cái đầu bị đau nói.
3147 - Chẳng lẽ chính là nơi này?
Diệp Phàm trong lòng vui vẻ, phát hiện quanh mình giống như một kiên trúc nào cũng không có di tích mái vòm cổ, nó chính là một điểm sa mạc bình thường.
3148 - Đúng vậy, tôi vừa rồi cũng nghĩ dùng thuốc nổ, nhưng hiện giờ nghĩ lại thật đúng là không được. Nếu nổ, cái gì cũng bị mất. Hơn nữa, lượng thuốc nổ lớn đồng thời nổ thì uy lực rất lớn, gây ra động tĩnh cũng quá ớn, đến lúc đó không thể xong việc.
3149 - 60 triệu thì 60 triệu, được, ngươi thả bọn ta ra, ta quay về lấy.
Thất gia giống như như sắp bị người ta giết, gật đầu rất mạnh.
- Bây giờ ngân hàng đều có thể chuyển khoản, không cần phải phiền phức như thế.
3150 - Đây là nơi chôn cất bảo vật của Thập Tam Thanh Y, sao lại thành cổ mộ, thật là kỳ lạ.
Diệp Phàm nói.
- Việc này phải chờ cậu đào lên rồi mới có thể biết chân tướng, không chừng bảo vật của Thập Tam Thanh Y vốn là sự lừa đảo.
3151 - Đúng thế, đúng thế, Diệp Phàm, có phải anh đã đạt đến Tiên thiên rồi hay không?
Trương Ẩn Hào khi hỏi câu này giọng nói dường như có chút run sợ. Ngời sự hưng phấn từ vẻ mặt của gã còn có thêm sự kích động.
3152 - Thế chẳng phải là phiền phức sao, suốt ngày cứ phải phòng thủ.
Trương Ẩn Hào nói.
- Thực ra cũng chẳng có gì phải quá lo lắng làm gì, tỷ lệ người đó sống lại cơ bản không có.
3153 - Tôi vẫn phải cảm ơn Tổ trưởng Cung đã quan tâm đặc biệt đối với tôi như thế.
Diệp Phàm nói châm biếm.
- Cảm ơn thì không cần đâu, sau này tiếp tục cố gắng nhé.
3154 - Đúng vậy, có mấy viên thì đưa mấy viên là được.
Cung Khai Hà và Chủ tịch phối hợp rất ăn ý.
- Một viên cũng không có mà, thực sự không có. Nếu hai vị thủ trưởng không tin có thể gọi Tổ trưởng Ngô của Tổ Khoa học Năng lượng đến.
3155 - Tôi. . . . cũng được, vẫn có thể trụ được
Diệp Phàm cười nói, tiếp tục đẩy tay.
Cuối cùng Ngư Quốc Chương thực sự mệt không chịu nổi nữa rồi. Chân đã mềm nhũn ra, vừa rồi không cẩn thận tự mình đã giẫm lên chân mình, cả người ngã xuống.
3156 Diệp Phàm đột nhiên đẩy về phía trước, quả bóng nước giống như viên đạn pháo bay qua.
- Bịt tai lại.
Vương Nhân Bàng kêu một tiếng.
- Không sao, tôi đây pháo rụng bên tai cũng không sợ.
3157 - Tôi hiểu, ý của chủ tịch có phải là đưa 7 đồng chí hôm nay tới Trung tâm nghỉ dưỡng cán bộ quân đội Bắc Viên nghỉ ngơi không?
Diệp Phàm hỏi.
- Đoán chừng không chỉ có mấy vị này mà anh cần phải chuẩn bị tâm lý cẩn thận.
3158 Nếu như có thể giúp Lam Bình Phong ngồi lên ghế Bí thư tỉnh ủy, như vậy sau này chắc chắn anh ta sẽ giúp đỡ mình rất nhiều đấy - uống nước cũng không quên người đào giếng.
3159 - Tôi hiểu, Văn phòng ở Bắc Kinh này trước đây là do anh Bạch nhúng tay vào. Nhưng, cũng mấy chục năm rồi, chúng ta cũng cần phải thích ứng với yêu cầu của tình thế chứ.
3160 Không lâu sau tới văn phòng của bí thư Trần Cự Đức. Mặt Trần Thế Đức rõ ràng là gầy đi rất nhiều.
- Bí thư Trần, anh nên giữ sức khỏe.
Chủ tịch tỉnh Dương vừa ngồi xuống vừa nói.