3081 - An tâm nghỉ ngơi, anh Cái anh nói vậy tôi không hiểu. Chủ tịch Chung hình như cũng không già đi, còn có cơ hội đề bạt rất lớn, sao lại nói là nghỉ ngơi? Không phải là ngã bệnh chứ? Diệp Phàm cố ý hỏi.
3082 Đối với Diệp Phàm muốn mời ai, Trần Viên Kiều cũng thấy thật tốt. nhưng Diệp Phàm không nói Trần Viên Kiều cũng không dám hỏi. - Bạn học tôi đến chưa? Diệp Phàm hỏi.
3083 Thấy vẻ mặt Diệp Phàm, Đường Lâm cũng cười, Đường Lâm biết, ở Bắc Kinh này người muốn quen hắn không ít. Có một số việc không cần thiết phải đặt trên mặt bàn để nói.
3084 - Tôi không nghĩ như vậy, tôi nghĩ rằng, Ninh Chí Hòa vừa chuyển, vì sao phải tỏ thái độ rõ ràng muốn ủng hộ Diệp Phàm. Tôi đang suy nghĩ, bản thân Diệp Phàm nhất định là có một số mối quan hệ thân thiết.
3085 Về Thanh Hồng, tổng giám đốc Diệp cảm thấy thần bí. Làm sao có thể dùng lui cốt ‘Khống cương kinh’ để làm đồ trang sức chứ. Diệp Phàm dùng Khống cương kinh, thấy trong tay rõ ràng có thể toát ra một sợi tơ hồng.
3086 Tuy nói vai vế không bằng Trương Vô Trần và Quyền Thiên, nhưng cũng không thấp. Hơn nữa, cũng đạt đến trình độ Bán tiên thien. Sau khi ăn cơm xong mọi người lại ngồi ở phòng khách.
3087 - Như thế nào hả Thiên Đô Vãn. Cục trưởng Vương của chúng ta làm sao còn có thời gian đến đây ngồi chứ? Chẳng lẽ là bị Thập Lục đá rồi sao? Diệp Phàm cười nói.
3088 Cạc cạc. Hai mắt Diệp Phàm mở to, dưới đôi mắt ưng, hắn phát hiện có độc tố màu xanh biếc thẳng theo đường bay của con quạ đen. Độc tố màu xanh biếc này thật sự là rất kỳ lạ.
3089 Theo tiếng hô, ông ta cùng với Lệ Vô Nhai cùng nhau chưởng lực. Diệp Phàm cảm thấy có một lực rất mạnh truyền đến. Con dơi chưa kịp đề phòng đã xuất hiện một lực rất mạnh khiến cho miếng ngọc bích vỡ ra.
3090 Chẳng qua, vừa rồi Diệp Phàm cũng quá nhạy cảm, tuy nhiên, vẫn kém một chút mới có thể đột phá được. Diệp Phàm biết, việc này không thể vội vàng được, cần phải chờ cơ hội.
3091 - Ha ha, cũng may là có anh nên mấy gã độc công mới không dám để các anh phải chết đói. Diệp Phàm cười nói. - Ý trời, xem ra vừa rồi các anh đã nhìn thấy quá trình chúng tôi bắt quạ đen rồi.
3092 - Cảnh cáo là chúng tôi không muốn đùa giỡn đâu đấy. Hồng Tà nói: - Nhưng cũng có thể hắn giả mạo, muốn mượn uy danh của Bức Vương khiến chúng ta sợ hãi.
3093 - Lời nói dối của ngươi nói ra cũng chẳng ai tin. Diệp Phàm “hừ” nói. - Tin hay không tuỳ cậu, điều kiện cậu đưa ra đơn giản là muốn tiền, tôi có thể đưa cho cậu một khoản tiền lớn, tuy nhiên, yêu cầu duy nhất từ nay về sau không được đến quấy rầy cuộc sống của tôi nữa.
3094 - Ừm, thiết kế phải cẩn thận một chút. Hai vị tiền bối đã chịu khổ lâu rồi, cũng phải làm cho bọn họ thoải mái một chút. Tuy nhiên, Chu Chân Chân muốn chuyển đến, anh cũng phải bố trí một chút chỗ ở cho bà ấy.
3095 Lực lượng hai bên cuối cùng đã chính thức gặp mặt. Mấy chục người của Hoành Đoạn gia cũng đến, hơn nữa dường như màu da nào cũng đều có. Xem ra phạm vi mời của bọn họ lần này rất rộng.
3096 - Cũng chưa chắc đã như vậy. Vẻ mặt của Diệp Phàm vẫn điềm tĩnh lắc đầu. Đúng lúc này, khí chém xuống từ chưởng đao của Thu Tử đã ở trên vai Phí Nhất Độ.
3097 - Ông nội, xem cháu. Hôm nay không giải quyết được tên đồ đệ cuồng vọng này thì đồ đệ sẽ mổ bụng tự sát. Hoành Đoạn Nhị Lang nói. - Đừng như thế, nhớ lần trước hai cao thủ Hoành Đoạn nhà các người đều bị sư huynh Diệp Phàm của ta giải quyết.
3098 - Xin lỗi, hai chân này của lão chắc phải mấy năm nữa mới có thể hồi phục. Haiz, vừa rồi ra tay hơi nặng một chút, do không khống chế được lực. Diệp Phàm nhún vai, hướng về phía người của Hoành Đoạn gia mặt đang u ám nói: - Phiền phức, các người cõng ông ta đi đi.
3099 - Hôm nay nhìn tổng thể là chúng ta thắng, nhưng việc này cũng không có nhiều tác dụng lắm. Quan trọng còn phải là những trận đấu phía sau. Nhưng theo đánh giá thì những trận đấu sau này khá nhiều chuyện xấu.
3100 - Không việc gì, không việc gì, việc này Chủ tịch cũng biết. nhưng, Diệp Phàm thực sự làm người ta yêu quý. Hắn trung thành với nước ta.